| Hotline: 0983.970.780

Chọn ai?

Thứ Năm 20/10/2011 , 13:18 (GMT+7)

Đời thật trớ trêu thay, người tha thiết với tôi thì lòng tôi băng giá, còn người tôi đêm ngày hướng tới thì lại xa vời.

Ảnh minh họa
Tôi năm nay 25 tuổi, đã tốt nghiệp đại học được 3 năm. Sau khi ra trường, tôi phải ngồi không mất nửa năm vì không kiếm được việc làm. Sau đó, do quá sốt ruột, tôi sẵn sàng làm bất cứ việc gì miễn kiếm được khoản tiền tối thiểu.

Rồi tình cờ tôi gặp một người đang làm giám đốc một công ty cổ phần có vốn đầu tư của nước ngoài. Biết tôi đang thất nghiệp, anh đã nhận về công ty làm việc. Niềm vui đến quá bất ngờ đến mức tôi không tin là mình đã gặp được may mắn.

Từ khi vào làm, hầu như tôi không gặp lại người giám đốc (có tên là Tuấn). Anh luôn bận bịu, họp hành đây đó nhiều, mỗi khi có mặt ở phòng làm việc lại phải tiếp khách hoặc bàn công việc với mọi người. Tôi rất muốn vào thăm để nói lời tạ ơn anh nhưng không có cơ hội.

Có lần tôi mạnh dạn gọi điện thoại cho anh, ngỏ ý muốn đến nhà riêng thăm nhưng anh đã nói: “Em định đến tặng quà anh phải không? Khỏi cần, cứ yên tâm làm việc tốt. Nếu muốn gặp thì anh đề nghị thế này: Đến nhà không tiện, tối thứ 7 này, đúng 19 giờ, anh hẹn em ở... Chúng ta cùng đi ăn tối, rồi sẽ nói chuyện nhiều.”

Tôi vô cùng phân vân, bèn kể lại câu chuyện với một vài người bạn thân xem nên xử sự thế nào trước lời mời khá đột ngột của Tuấn. Các bạn tôi khuyên rằng, cứ đến đúng hẹn nhưng từ chối ăn tối, bịa ra một lý do nào đó để chỉ ngồi uống nước ít phút, xem anh ta bàn chuyện gì. Các bạn không quên dặn tôi là chớ nên đến những quán cà phê “quây”.

Tối thứ 7, tôi đến đúng hẹn và thực hiện đúng như lời các bạn tư vấn. Nội dung mà anh “bàn” với tôi chính là lời tỏ tình. Anh nói rất yêu tôi và muốn lấy tôi làm vợ. Nếu tôi đồng ý, đám cưới sẽ được xúc tiến ngay trong năm nay theo đúng những gì tôi mong muốn. Tôi vô cùng bất ngờ và sửng sốt, vì với Tuấn tôi chỉ thấy có lòng biết ơn do anh đã cho tôi công việc với thu nhập rất ổn định. Ngoài ra, tôi chẳng có ấn tượng gì hơn, không ưa cũng không ghét, không cảm tình cũng không mất cảm tình.

Anh hơn tôi 15 tuổi. Sự chênh lệch này thời nay cũng bình thường nhưng tôi thấy anh có phần khô cứng, già hơn nhiều so với tuổi. Cái cách mà anh tỏ tình tôi thấy cứ như là hợp đồng làm ăn theo thói quen nghề nghiệp, rất khó “tiêu hoá”. Đang trong thời gian “suy nghĩ” để trả lời Tuấn thì tôi được người trưởng phòng (tên An) phân công đi công tác ở Sài Gòn 2 tuần. Trong thời gian này, ngày nào An cũng gọi điện thoại cho tôi 1 lần để hỏi han, nhắc nhở công việc. Trước khi đi, anh đã mua một điện thoại di động đưa cho tôi dùng và nói: "Em cứ cầm đi để tiện liên hệ công việc, khi trở ra sẽ đưa lại anh".

Anh còn viết thư tay cho một vài người, nhờ họ giúp đỡ nên tôi đã hoàn thành công việc rất tốt, được anh và cả phòng ghi nhận. Tôi thấy An có sự quan tâm đến tôi đặc biệt, nhất là chuyến đi công tác miền Nam. Nhưng chỉ là công việc, ngoài ra anh không bộc lộ gì hơn. Qua anh em trong phòng, tôi biết rõ hoàn cảnh của An: Anh đang nuôi một đứa con gái nhỏ 7 tuổi, vợ anh đã qua đời sau một lần cảm đột ngột cách đây đã 5 năm. Mọi người nói chưa thấy người đàn ông nào quý và chăm con như anh. Rời công việc là anh lại lao ngay về vói nó.

"Gà trống nuôi con" nhưng đứa con anh An học rất giỏi, lại hát hay, nên hay được lên tivi. Tuy An chưa có biểu hiện tình cảm gì với tôi nhưng thật không ngờ, trái tim tôi đã hướng về anh lúc nào không biết. Tôi mến phục và cảm thấy thương anh. Nhiều lúc tôi ước ao: "Giá mà mình được làm mẹ bé gái rất ngoan, đáng yêu đó". Nhưng tôi lại thấy buồn vì anh chưa phát ra một tín hiệu gì ngoài việc luôn tận tình chỉ bảo tôi trong công tác. Thậm chí, nhiều lần anh rất nghiêm khắc với riêng tôi.

Anh tỏ ra muốn đòi hỏi ở tôi nhiều hơn ngươì khác trong chuyên môn. Điều này khiến tôi thấy không được công bằng. Trong khi tôi thầm thương An thì anh lại nhắc nhở tôi giữa cuộc họp khiến tôi chạnh lòng. Tôi tự nhủ: Rõ ràng anh đã chẳng để ý gì đến mình.

Khi tôi công tác ở Sài Gòn thì giám đốc Tuấn đi nước ngoài. Nhưng cái thời hạn tôi phải trả lời Tuấn đã đến gần. Lòng tôi rối bời, chẳng biết nên xử sự thế nào. Tôi không thể tự ép trái tim mình để trả lời Tuấn. Nhưng như vậy thì rất có khả năng Tuấn sẽ không còn muốn nhìn thấy tôi ở công ty vì tôi biết rõ anh ta muốn nhận tôi vào làm việc chỉ với động cơ duy nhất là muốn yêu tôi.

Đời thật trớ trêu thay, người tha thiết với tôi thì lòng tôi băng giá, còn người tôi đêm ngày hướng tới thì lại xa vời. Rất nhiều người khuyên tôi nhận lời Tuấn, sẽ đảm bảo cuộc sống lâu dài, sẽ có tương lai. Còn đến với An - cứ cho là An có yêu tôi thì gặp không ít khó khăn và trở ngại nhất là anh đã có con, còn tôi thì chưa hề có mối tình nào sâu sắc. Chưa nói An còn là cấp dưới của Tuấn nên anh sẽ phải khó xử nếu tiến đến với tôi.

Với tôi, những lời khuyên của bạn bè chẳng ảnh hưởng gì. Nhưng tôi thực sự rất mung lung nên tha thiết mong nhận ở các anh các chị một lời mách bảo.

(Ánh Quyên- Ba Đình, Hà Nội)

Trao đổi của chuyên gia tâm lý Nguyễn Đình San:

Tình cảm của bạn thật đáng quý, đáng trân trọng biết bao! Không thể nhận lời với Tuấn vì tình yêu - chuyện thiêng liêng cả đời sao có thể đơn giản đến mức thô thiển như vậy. Còn với An, bạn hãy yên tâm đi, chỉ một thời gian ngắn nữa là anh chàng sẽ ..."phát tín hiệu" cho mà xem.

Mà anh ta cũng đã phát rồi đó thôi. Đó chính là sự quan tâm đặc biệt đến công việc của bạn, rõ nhất là chuyến bạn đi Sài Gòn, ngày nào cũng điện thoại để được nghe giọng nói của bạn, lại còn tặng điện thoại di động nữa. Ngay cả sự nghiêm khắc anh ta dành cho bạn cũng là tín hiệu đấy.

Đấy là tư vấn của chuyên gia tâm lý, bạn có thể chia sẻ với chị Quyên qua địa chỉ nongnghiep.vn

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm