| Hotline: 0983.970.780

Không phân biệt "con đẻ", "con nuôi"

Thứ Ba 19/07/2011 , 10:09 (GMT+7)

Theo Quyết định 1956 của Thủ tướng về đào tạo nghề cho LĐNT, đến năm 2020, người dân được tự mình lựa chọn nghề muốn học.

Theo Quyết định 1956 của Thủ tướng Chính phủ về đào tạo nghề cho lao động nông thôn (LĐNT) đến năm 2020, người dân được tự mình lựa chọn nghề muốn học. Cụ thể, bà con đăng ký học nghề gì sẽ có cơ sở đào tạo đáp ứng nghề đó. Tuy nhiên, theo kiến nghị của một số trường dạy nghề, cần phải tổ chức đấu thầu công khai chỉ tiêu dạy nghề thì công tác đào tạo mới minh bạch.

Khó tiếp cận chỉ tiêu?

Thầy Nguyễn Văn Việt - Hiệu trưởng Trường Cao đẳng Thủy sản (Bộ NN-PTNT) dẫn chúng tôi tham quan cơ sở vật chất của nhà trường đóng trên địa bàn thị xã Từ Sơn, Bắc Ninh mà không khỏi ao ước được tham gia dạy nghề cho LĐNT, đặc biệt là nghề thủy sản nhiều hơn nữa. Thầy Việt tâm sự, mấy năm trở lại đây, thế hệ trẻ không mặn mà với nghề nuôi trồng thủy hải sản nên ít thi vào ngành này khiến hệ thống trang thiết bị hiện đại và đội ngũ giáo viên của nhà trường chưa khi nào được sử dụng đúng công suất.

Nhưng tại các địa phương đang phát triển mạnh nghề nuôi trồng thủy hải sản như Quảng Ninh, Nam Định, Thái Bình… thì nhu cầu được đào tạo về nuôi trồng thủy hải sản lại rất lớn mà nhà trường không có cách nào tiếp cận.

“Đang trông chờ vào Đề án 1956 của Chính phủ thì chỉ tiêu đào tạo 1 triệu lao động mỗi năm lại giao hầu hết cho Bộ Lao động - Thương binh - Xã hội (LĐTBXH) triển khai. Sau đó, Bộ LĐTBXH giao cho các Sở LĐTBXH, Sở lại giao cho trường dạy nghề của tỉnh và Phòng LĐTBXH các huyện nên những trường Trung ương đóng trên địa bàn tỉnh như chúng tôi được tham gia vào đề án rất ít”, thầy Việt chia sẻ.

Nhưng điều khiến thầy Việt và một số đồng nghiệp lo ngại nhất hiện nay là khi giao chỉ tiêu cho các trung tâm dạy nghề của huyện chất lượng đào tạo khó có thể đảm bảo. Vì theo thầy Việt, hiện có vô số trung tâm dạy nghề được thành lập cho có. Khi người dân đăng ký học nghề, các trung tâm này cứ việc đăng ký nhận rồi thuê giáo viên về dạy kiểu “giật gấu vá vai” mà không có bất cứ giáo trình, giáo án gì.

Cùng quan điểm trên, thầy Phạm Văn Khoát - Hiệu trưởng Trường Cao đẳng nghề Thủy sản miền Bắc (Bộ NN-PTNT) cho hay, năm 2011 nhà trường chỉ tham gia xây dựng Đề án đào tạo nghề cho LĐNT mà không được trực tiếp giảng dạy. Thầy Khoát khẳng định, với giáo trình, giáo án, trang thiết bị đầy đủ của nhà trường nếu được tham gia đào tạo nghề cho LĐNT chắc chắn chất lượng sẽ tốt hơn rất nhiều so với các trung tâm dạy nghề của huyện.

 Thầy Khoát mạnh dạn đề xuất, thay vì giao chỉ tiêu về cho các địa phương như hiện nay, Bộ LĐTBXH nên giành một phần chỉ tiêu giao cho các cơ sở, đơn vị có đủ năng lực, điều kiện tham gia giảng dạy những nghề đặc thù như đánh bắt thủy hải sản… Hoặc, có thể tổ chức đấu thầu công khai, đơn vị nào mạnh sẽ trúng thầu, lúc đó người dân mới thực sự được hưởng lợi tốt nhất từ chương trình này.

Há miệng chờ sung?

“Mô hình đào tạo nghề cho LĐNT theo Quyết định 1956 buộc các đơn vị dạy nghề phải linh hoạt năng động hơn. Họ phải tự khẳng định được năng lực của mình chứ không thể cứ ngồi “há miệng chờ sung” theo cơ chế xin cho trước đây. Cơ sở dạy nghề nào có đủ uy tín, có năng lực sẽ có được nhiều chỉ tiêu dạy nghề. Ngược lại, năng lực anh yếu, quan hệ kém thì đương nhiên anh không tiếp cận được chỉ tiêu là điều tất yếu”, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Dạy nghề Cao Văn Sâm nhấn mạnh.

Đem thắc mắc, kiến nghị của một số trường dạy nghề trao đổi với ông Cao Văn Sâm - Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Dạy nghề (Bộ LĐTBXH), ông Sâm khẳng định, Đề án dạy nghề cho LĐNT theo Quyết định 1956 của Chính phủ không phân biệt “con đẻ hay con nuôi”. Hiện nay, ngoài phân chỉ tiêu dạy nghề cho các Sở, Tổng cục Dạy nghề còn tổ chức đào tạo nghề theo đơn đặt hàng. Và mô hình này có thể coi là một hình thức đấu thầu công khai, đơn vị nào có đủ điều kiện hoàn toàn có thể tham gia.

Ông Sâm cho biết, hiện Tổng cục Dạy nghề cơ bản có ba mô hình dạy nghề cho LĐNT. Thứ nhất, dạy cho bà con những gì họ đang làm, việc dạy này sẽ bổ sung cho họ kiến thức, kinh nghiệm về KHKT, từ đó nâng cao năng suất, hiệu quả trong lao động. Mô hình thứ hai, sử dụng triệt để lao động nông nhàn ở các vùng nông thôn dạy những nghề thủ công mỹ nghệ, tiểu thủ công nghiệp giúp bà con có thêm thu nhập. Cuối cùng, dạy nghề phi nông nghiệp cho người dân, tức là biến nông dân trở thành công nhân nhằm rút bớt lao động khỏi khu vực nông nghiệp.

Quan điểm của Tổng cục Dạy nghề là không hạn chế cách thức, cách dạy nghề mà quan trọng là chất lượng và khâu đầu ra. Phải làm sao 70% người dân sau khi được đào tạo nghề có đủ kiến thức và kinh nghiệm để làm việc trong chính môi trường họ được học. Do đó, các cơ sở dạy nghề có thể áp dụng nhiều cách, vừa học vừa làm vì đặc thù của người dân họ còn công việc đồng áng hàng ngày. Tuy nhiên, cần loại bỏ hình thức dạy chay, cơ sở dạy nghề phải có đầy đủ trang thiết bị, vật liệu để học viên thực hành. Nếu năng lực không đáp ứng có thể kết hợp với các DN.

Xem thêm
Thả 4,7 triệu con tôm giống ra biển Gành Hào

Bạc Liêu Đây là hoạt động nằm trong chuỗi sự kiện Lễ hội Nghinh Ông huyện Đông Hải lần thứ XXI năm 2024.

Bộ đội Biên phòng vận động chủ tàu đánh số tạm thời với tàu cá '3 không'

Bà Rịa - Vũng Tàu Trong ngày 9 và 10/4, Đồn Biên phòng Bình Châu đã tổ chức tuyên truyền về phòng, chống khai thác IUU cho các ngư dân trên địa bàn.

Xuất khẩu thủy sản 2 tháng đầu năm tăng 22,3%

Theo ước tính của Tổng cục Thống kê, trong 2 tháng đầu năm 2024, xuất khẩu thủy sản của Việt Nam đạt 1,3 tỷ USD, tăng 22,3% so với cùng kỳ năm 2023.

Có máy tời kéo thuyền, ngư dân khỏe re

QUẢNG TRỊ Chiếc máy tời nhỏ gọn nổ xình xịch, kéo theo thuyền đánh cá lên bờ một cách nhẹ nhàng. Ngư dân vì thế giảm được sức người trong khai thác hải sản.

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm