| Hotline: 0983.970.780

Một hành vi đê hèn

Thứ Hai 08/08/2011 , 14:26 (GMT+7)

Người được điều đồng về làm cấp trên của tôi lại chính là "tình địch" năm xưa. Tôi đã từng có hành vi đê hèn vu khống anh...

Ảnh mang tính minh họa
Tôi là giám đốc của một cơ quan Nhà nước, đang có một cuộc sống êm đềm, hạnh phúc bên cạnh người vợ hiền, xinh đẹp và đứa con trai lên 10 tuổi thông minh, học giỏi, rất ngoan. Vợ tôi là giáo viên tiếng Anh một trường THCS. Về cả hai phương diện vật chất và tinh thần, chúng tôi đang rất ổn, không mong mỏi gì hơn.

Vừa rồi tổ chức điều động một cán bộ lên làm phó cơ quan cấp trên của tôi, có nghĩa tôi phải làm việc trực tiếp dưới quyền anh ta. Việc này cũng bình thường, chẳng có gì đáng nói, nếu không có chuyện rắc rối xảy ra cách đây 20 năm trước...

Gần 20 năm trước, khi ấy tôi đang là sinh viên của một trường đại học ở Hà Nội, tôi thường xuyên đến chơi với đứa bạn thân học trường khác đang trọ tại khu vực gần chùa Láng. Tại đây tôi để ý đến Vân, cô sinh viên ít hơn tôi 2- 3 tuổi, vừa vào học năm thứ nhất trường Đại học Ngoại Ngữ. Ngay giây phút đầu tiên, tôi đã rất rung động Vân, bởi cô ấy có hình thức và cách ăn mặc thật bắt mắt...

Tình yêu trong tôi cứ bùng cháy, thầm lặng và đơn phương vì tôi không có cơ hội tiếp cận với Vân (cô ở chung với một bạn nữ khác). Tôi thổ lộ nỗi buồn, tâm trạng của mình với người bạn nam thân thiết thì cậu ta cho tôi biết: Tôi có rất nhiều thế mạnh (điển trai, người Hà Nội, nói năng chững chạc) hoàn toàn có thể “cưa” đổ Vân. Nhưng đáng tiếc là cô đã có người yêu - một chàng sinh viên học cùng lớp với cô. Anh chàng này không có gì đặc biệt, kém tôi mọi mặt nhưng rất chân thành và nhiệt tình với Vân.

Bạn tôi cho biết: Họ mới đến với nhau, có vẻ Vân cũng thuận lòng vì gần đây thấy anh chàng xuất hiện nhiều. Cậu này tên Khang. Vì là bạn thân nên tôi rất hay đến khu trọ đó để chơi với Đại - người bạn nam thân thiết, và cũng là để được ngắm nhìn Vân. Tôi thực sự như người mất hồn, bởi tình yêu đơn phương thầm lặng của mình. Bỗng dưng tôi thấy thù ghét Khang với ý nghĩ: Nếu không có cậu ta chắc chắn Vân sẽ thuộc về tôi, tôi sẽ chinh phục được cô. Từ ý nghĩ đó, trong đầu tôi bắt đầu nghĩa mưu kế để giành giật bằng được Vân.

Lần đó như mọi lần, tôi đến chơi với Đại ở khu có cả Vân cùng trọ, vừa để gặp Đại, vừa tìm cơ hội tiếp cận Vân nếu cô ở nhà một mình. Khi tôi đến đã nhìn thấy Khang, anh chàng là bạn của Vân. Tôi thấy Khang đi bên ngoài khi nhìn qua cánh cửa phòng Đại, rồi sang phòng bên cạnh hỏi:

- Em ơi! Có biết Vân đi đâu không?

- Nó đi từ sáng rồi.

- Thế còn Mai?

- Nó ở nhà, hình như đi bộ ra chợ.

- Thế mà không khoá cửa.

- Chúng nó ẩu lắm. Ra chợ ít phút chắc lười khoá.

Ngày hôm sau, theo hẹn, tôi lại đến gặp Đại thì được biết hôm trước, sau khi đi chợ về, Mai (cô gái ở cùng phòng với Vân) kêu mất tiền. Đó là khoản tiền gần 10 triệu, gia đình vừa cho Mai để cô thêm vào khoản tiền bán xe máy cũ, mua xe mới. Cô để bọc tiền ở trong góc chiếc tủ vải kéo phec-mơ-tuya. Cô khẳng định mất trong khoảng một tiếng đồng hồ ra chợ, cửa phòng chỉ khép theo thói quen, vì trước khi ra chợ vẫn còn. Mà Vân thì ra khỏi nhà từ trước đó nên đã là ngoại phạm.

Kẻ gian chỉ có thể là những người cùng trọ trong khu (hôm đó có Đại, cô hàng xóm gần kề và vài người nữa ở nhà. Ngoài ra có sự xuất hiện của Khang, bạn Vân và người chủ nhà đến thu tiền nhà). Công an lập tức vào cuộc, đã gọi tất cả chúng tôi lên thẩm vấn, điều tra, mọi người đều trả lời không biết gì. Đến lượt tôi, trong thâm tâm tôi nghi cho 2 người: Một là cô hàng xóm liền kề, hai là bà chủ nhà có khuôn mặt rất gian (hôm trước lúc ngồi trong nhà Đại, tôi thấy bà cứ đi lại và nhìn vào phòng Vân rất lâu, rồi hình như bà có đẩy cửa bước vào phòng làm gì đó. Đại cho tôi biết bà ta là chủ nhà nên vẫn vào các phòng để xem xét chuyện điện đóm hoặc nhà cửa có bị dột không nên cũng bình thường).

Tuy nhiên, khi công an hỏi đến tôi, tôi đã cố tình xuyên tạc sự thật và cho công an biết: Vào thời điểm cô Mai đi chợ, cánh cửa phòng khép, tôi có đến khu trọ và nhìn thấy Khang từ trong phòng đi ra (sự thực là tôi chỉ thấy cậu ta ở ngoài nhìn vào phòng rồi sang hỏi cô hàng xóm, chứ không bước vào phòng). Tôi đã cố tình khai như vậy để công an sẽ chĩa hướng điều tra về phía Khang. Quả đúng như vậy, sau đó riêng Khang được gọi lên công an suốt một ngày. Nghe nói họ đã nghi cậu ta lấy. 

 Tôi biết sau đó Mai có nói với Vân: “Mình rất quý Vân. Tình bạn của chúng ta sẽ không mất. Nhưng mình cần dọn đi chỗ khác ở, vì tiếp tục ở với Vân, mình không biết điều gì sẽ còn xảy ra”. Ý cô ấy nói là Vân còn yêu Khang thì Mai không thể yên tâm mỗi lúc cậu ta đến mà cô không có nhà. Câu nói ấy đã khiến Vân quá khổ tâm, mất hết cả thể diện.

Sau đó một thời gian, qua Đại tôi được biết Vân và Khang đã cắt đứt, không còn quan hệ. Có lẽ do Vân đã không chịu dựng được ánh mắt của mọi người nhìn mình như là người yêu của kẻ lưu manh. Tôi đắc thắng và chôn vùi điều này tận đáy lòng, không bao giờ để lộ với bất cứ ai. Vân có quan hệ với Đại như anh em, chơi thân với người yêu của Đại. Tôi tâm sự và nhờ hai bạn vun vén Vân cho tôi. Bền bỉ, kiên trì thực hiện theo “kịch bản” của các bạn, cuối cùng tôi đã yêu được Vân. Và giờ cô đã là vợ tôi, cùng tôi tạo nên cuộc sống hạnh phúc như đã kể.

Và giờ đây thế sự xoay vần đúng là quả đất tròn, số phận xô đẩy để Khang về làm phó thủ trưởng cơ quan cấp trên của tôi. Tôi sẽ luôn phải làm việc dưới quyền chỉ đạo trực tiếp của anh ta. Tôi đang rất bất ổn về tâm lý, tinh thần. Xin các anh chị một lời khuyên

(Đỗ Thế Giao - Bộ Tài nguyên và Môi trường)

Tư vấn của chuyên gia tâm lý Nguyễn Đình San:

Mọi việc đã lùi vào quá khứ từ lâu. Tốt nhất anh hãy lờ đi coi như không có chuyên gì xảy ra. Khang không thể trả thù anh vì ít nhất anh ta đâu có biết anh đã khai gì với công an trước đây, anh ta không thể gây bất lợi cho anh nếu anh hoàn thành tốt phận sự trong quan hệ công tác. Còn về cật vấn lương tâm thì có thể còn lẩn quất trong anh. Hãy tiếp tục chôn vùi cái điều không hay ho đó và hãy sống tốt phần đời còn lại.

Đấy là tư vấn của chuyên gia tâm lý, bạn có thể chia sẻ với anh Giao qua địa chỉ nongnghiep.vn

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất