| Hotline: 0983.970.780

Né tránh

Thứ Hai 21/01/2013 , 10:56 (GMT+7)

Qua một tháng quan hệ, tình cảm của tôi với Điệp đã phát triển, trở nên gần gũi, chỉ có giới hạn cuối cùng là chưa vượt qua.

Ảnh minh họa
Tình cờ, tôi gặp Điệp trong một lần đi công tác ở thành phố Hồ Chí Minh. Cùng có nhiều điểm trùng hợp nên chúng tôi nhanh chóng trở nên thông cảm, thân thiết rồi tình yêu nảy sinh.

Tôi là giám đốc một công ty cổ phần có văn phòng chính tại Hà Nội, nhưng thường xuyên phải vào chi nhánh ở Sài Gòn. Tôi và Điệp có hoàn cảnh gần giống nhau. Tôi đã ly hôn được 5 năm. Vợ chồng tôi chỉ có một con trai đang du học ở Anh. Một mình tôi ở căn hộ 3 tầng quá rộng, sự cô đơn được nhân thêm. Điệp kể với tôi cô ấy sống với chồng không hạnh phúc, nên hiện tại gần như ly thân.

Nói “gần như” vì tuy ở chung một nhà, cùng ngủ một giường nhưng người chồng đi tối ngày, hôm nào cũng quá 23 giờ mới về, say xỉn rồi ngủ say li bì đến sáng. Rất ít khi anh ta ăn cơm ở nhà. Đã vậy, lại mắc chứng cờ bạc. Điệp có chồng mà như không, lại còn bị anh ta thường xuyên đánh chửi, mỗi khi say. Cô đã định bỏ từ lâu nhưng chỉ vì đứa con còn quá nhỏ nên thương nó mà chưa ra tòa. Đã 10 năm chịu đựng, năm nay, đứa con đã 15 tuổi. Cô định khi nó vào đại học, sẽ ly hôn.

Có thể nói tôi đã yêu Điệp ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi cô có một vẻ đẹp bắt mắt, rất cuốn hút. Cô dạy tiếng Anh ở một trường đại học. Thời gian không gò bó theo giờ hành chính nên cô đã làm thêm nhiều việc khác: Tiếp thị, kiếm tìm khách cho các công ty du lịch, bán bảo hiểm, kinh doanh đa cấp ... Cô có nhan sắc, lại năng động nên mọi việc đều thuận lợi. Điệp không có ý định đặt vấn đề gì với tôi, nhưng vì yêu và ái ngại trước hoàn cảnh của cô mà tôi chủ động giúp những gì có thể. Ngay ở Sài Gòn, tôi đã khai thác những mối quan hệ với các đối tác để giới thiệu cho cô.

Qua một tháng quan hệ, tình cảm chúng tôi đã phát triển, trở nên gần gũi, chỉ có giới hạn cuối cùng là chưa vượt qua. Một lần, trong một ngày đi ra Vũng Tàu chơi, sau khi ăn trưa, cô chấp nhận cùng tôi vào nghỉ vài tiếng trong khách sạn vì không thể ở ngoài bờ biển cả ngày.

Tôi trỗi dậy nhu cầu yêu cháy bỏng. Nhưng Điệp đã khước từ mức độ cuối cùng với câu nói tôi nghe có lý : “Sao phải vội vàng vậy anh? Em thấy chỉ cần nhìn thấy nhau, ở bên nhau đã là hạnh phúc rồi. Tất cả còn ở phía trước. Anh đừng khiến em nảy sinh những ý nghĩ không cần thiết vì em đang nghĩ rất tốt đẹp về anh”. Nghĩ cô là người có học, lại xuất thân gia đình trí thức, đã nói chân thành và có ý thức về một tình cảm nghiêm túc, lâu bền nên tôi đã “thông”, không tiếp tục cố thực hiện mong muốn.

Ra Hà Nội, mối quan hệ chúng tôi vẫn phát triển. Điệp vẫn rất chu đáo, quan tâm đến tôi. Tôi nhờ bất cứ việc gì, cô sẵn sàng giúp đến nơi đến chốn. Một lần tôi hỏi cô mức thu nhập hàng tháng hiện tại, cô nói chẳng đáng là bao nhưng lại bộc lộ: Chừng nào chưa là vợ, sẽ không bao giờ cần tiền giúp đỡ của tôi dù dưới bất cứ hình thức nào. Chỉ những người phụ nữ, cô gái thiếu tự trọng mới có thể “lợi dụng” người mình yêu. Tôi không muốn tranh luận thêm, nhưng thầm cảm phục ý nghĩ của Điệp nên lại càng xúc tiến thêm các mối quan hệ để giúp cô có nhiều đối tác làm ăn.

Mỗi lần như thế, Điệp đều có ý “lại quả” cho tôi. Tôi trợn tròn mắt nói với cô : “Em lạ nhỉ? Sòng phẳng cả với anh sao? Anh buồn quá đấy”. Cô thanh minh: “Việc nào đi việc ấy chứ anh. Đây là lẽ thường trong làm ăn mà. Đến anh em ruột cũng như vậy mà”. Tôi không khỏi phiền lòng: “Nhưng chúng ta sắp là vợ chồng. Hay là em không bao giờ... ? ”. Cô lại khẳng định: “Anh đừng suy diễn linh tinh. Đến lúc ấy sẽ hay”. Thấy tôi rất buồn, Điệp mới thôi.

Chúng tôi vẫn cứ phát triển tình yêu. Tôi vẫn tự lái xe đưa cô đi giải quyết công việc và kiên quyết không để cô đi xe máy như trước nếu ra khỏi thành phố. Điệp vẫn chăm lo cho tôi như một người vợ. Nhưng duy chỉ có chuyện ... “tận cùng” là cô luôn có khuynh hướng né tránh. Tôi thắc mắc là đã quan hệ được hơn một năm, nhưng Điệp vẫn không có ý định đưa tôi về nhà, chỉ nói là ở ngõ đó, phố nọ mặc dù nói ban ngày không bao giờ chồng ở nhà. Cô bảo là vì đứa con gái rất yêu quý cha, không muốn cô quan hệ thân thiết với bất cứ người đàn ông nào. Nếu tôi đến nhà, sẽ phải chứng kiến vẻ mặt lạnh lùng, thậm chí là xấc xược của nó.

Nhưng vừa tuần trước, có một nơi muốn ký hợp đồng đi du lịch cho một đoàn tới gần 50 người, vào tận Nha Trang. Thấy khách sộp, tôi bèn liên hệ ngay với Điệp, nhưng gọi mấy lần điện thoại cô đều tắt. Sợ mất mối, tôi bèn tìm đến địa chỉ nhà cô. Hỏi thăm người hàng xóm chỗ cô ở, tôi được họ cho biết cô đã ly hôn được mấy năm.Tôi bị cú “sốc” lớn. Vậy là Điệp đã lừa dối tôi. Vì sao yêu nhau như vậy mà cô lại nói là chưa ly hôn?

Ngay đêm hôm đó, cô chủ động điện thoại cho tôi, tỏ ý không hài lòng việc tôi tự động tìm đến nhà. Tôi hỏi thẳng cô vì sao lại giấu tôi chuyện đã ly hôn được nhiều năm, cô trả lời vì nếu nói đúng sự thật, sợ tôi sẽ hối thúc việc về chung sống mà cô chưa muốn diễn ra vào lúc này khi đứa con gái chưa trưởng thành. Năm nay tôi 50 tuổi, cô đã 42. Lẽ nào đó là lý do? Tôi thực sự hoang mang, thấy lung lay niềm tin ở cô. Vậy xin các anh chị giải thích giúp sự việc.

(Hoàng Quang Vũ - Quận Đống Đa - Hà Nội)

Trao đổi của chuyên gia tâm lý Nguyễn Đình San:

 

 

Một phụ nữ đã ly hôn, khi yêu lại cứ “giữ gìn” mãi, rồi không muốn dẫn tới chung sống trong một mái ấm là điều lạ, quả là khó hiểu. Rất có thể cô ấy không có ý định chung sống với anh, chỉ muốn quan hệ thân thiết để được anh giúp đỡ, tạo thêm nguồn đối tác làm ăn. Việc không muốn nhận tiền tài trợ từ anh là cô ấy rất khôn ngoan, cốt để anh thêm tin, quý trọng mà nhiệt tình giúp tiếp. Có thể cô ấy chờ đợi một người chồng khác anh.

 

Có thể chỉ muốn quan hệ bồ bịch mà không muốn lấy chồng nữa. Tốt nhất là anh nên nói chuyện thẳng thắn, đường hoàng với cô ta, thể hiện rõ những băn khoăn, nghi ngại của mình.

Đấy là tư vấn của chuyên gia tâm lý, bạn có thể chia sẻ với anh Vũ qua địa chỉ nongnghiep.vn. 

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm