| Hotline: 0983.970.780

Nỗi buồn phải ly hương?

Thứ Hai 08/01/2018 , 13:30 (GMT+7)

Nhìn lại thấy ly hương, ly nông, ra thành thị hoặc những nơi có điều kiện hơn để mưu sinh đang là lựa chọn của con em nhiều gia đình nông dân các làng quê miền Bắc, miền Trung.

Bởi lẽ, nông thôn, vùng núi, vùng sâu, vùng xa nước ta dẫu thay đổi, phát triển nhưng cái nghèo, cái khó vẫn chưa thôi đeo bám.

09-53-21_img_0944
Vợ ngóng chồng, con ngóng cha là cảnh thường thấy ở nhiều làng quê...

Có ở vào hoàn cảnh ấy mới hiểu vì thanh niên phải dứt áo ra đi? Không “ly” sao được, khi nhiều làng quê miền Bắc vẫn chỉ độc canh cây lúa, điệp khúc được mùa mất giá, được giá mất mùa cứ lặp lại? Khi miền Trung hạn hán, lũ lụt vẫn thay nhau hoành hành, đẩy người dân vào cảnh kiệt cùng? Ngày càng có thêm nhiều thửa ruộng, cánh đồng bỏ hoang; nhiều làng quê toàn người già, trẻ em...

Khổ nỗi, ra đi có thể cải thiện thu nhập trước mắt nhưng như đã thấy, họ phải đối diện với nhiều hệ lụy, như vợ xa chồng, con cái không có bố mẹ ở bên, cha mẹ già không có con cháu chăm sóc. Những cặp vợ chồng trẻ sống trong các khu nhà trọ tồi tàn, gửi con trong những trường mầm non không khác gì địa ngục.

Những nơi họ đến thì nhận được gì? Cứ nhìn vào bộ mặt đô thị Hà Nội, TP Hồ Chí Minh - nơi mỗi ngôi làng có cả trăm người đến mưu sinh sẽ thấy rõ hơn hệ lụy của di dân tự phát khủng khiếp thế nào. Hạ tầng giao thông, cơ sở giáo dục, y tế... quá tải trầm trọng; tai nạn giao thông, tệ nạn xã hội phát sinh... Công sức, tiền bạc nhà nước, xã hội đổ ra để giải quyết, bao nhiêu vẫn như “muối bỏ bể”...

Muốn giải quyết hiệu quả vấn đề xã hội nổi cộm này, giải pháp căn cơ vẫn phải là đẩy mạnh phát triển KT-XH nông thôn, vùng núi, vùng sâu, vùng xa. Qua đó giúp người dân thoát nghèo, thoát một cách bền vững, khá giả ở ngay chính làng quê, thôn bản sinh ra họ, không cần, không muốn, không buộc phải ly hương...

Thực tế Đảng, Nhà nước chưa bao giờ lơ là nhiệm vụ có tính chiến lược này. Ngược lại, đã có nhiều chủ trương, chính sách lớn nhằm phát triển khu vực tam nông, đi liền là rất nhiều trí tuệ, tiền bạc cùng sự kiên trì thực hiện. Hiệu quả thu được rất lớn, rõ nhất là tỷ lệ hộ nghèo nông thôn giảm mạnh. Việt Nam được thế giới ghi nhận, đánh giá cao thành tích giảm nghèo...

Tuy nhiên, giảm nghèo chưa bền vững, do nhiều yếu tố cả chủ quan và khách quan. Đơn cử, lũ lụt liên tiếp ở miền Trung gần như đã “xóa xổ” hết các nỗ lực, kết quả giảm nghèo đạt được lâu nay. Tương tự, lũ không về, xâm nhập mặn ở Đồng bằng sông Cửu Long đẩy nhiều người dân vào tình thế người nghèo thì nghèo hơn, người đã thoát nghèo nguy cơ tái nghèo.

Những chuyến xe chở người dân ly hương làng quê, kiếm kế mưu sinh mới ngoài thành thị do vậy đang nhiều hơn, chật chội hơn. Cứ sau mỗi Tết Nguyên đán, những chuyến xe rời làng chật như nêm cối, để lại phía sau làng quê rỗng rễnh, vô hồn. Còn nhớ Tết Đinh Dậu vừa qua, có đến 12 tỉnh vẫn xin Chính phủ cấp gạo cứu đói cho dân...

Từ đây đặt ra vấn đề các chính sách cho tam nông cần phải có tính chiến lược, tính động lực, phải phù hợp và hiệu quả hơn. Đơn cử, là nông dân thì phải gắn bó, sinh sống bằng ruộng đồng. Nhưng như đã biết, tình trạng ruộng đồng nhỏ lẻ, manh mún, tự phát, thiếu sự liên kết, định hướng thị trường; thu nhập nông dân từ đồng ruộng còn rất thấp, khiến họ không thoát được nghèo, chưa nói đến làm giàu.

Họ đang mong mỏi điều gì? Họ mong sản phẩm họ làm ra bán được, không bị ế ẩm; thị trường đầu vào lành mạnh để họ không bị lừa mua phải phân bón, cây con giống giả, kém chất lượng. Họ cũng mong Nhà nước, xã hội quan tâm, ưu tiên hơn nữa, chắt chiu, dành nguồn lực để đầu tư, phát triển khu vực tam nông.

Không thể để lặp lại việc nhiều công trình tượng đài, bảo tàng, nhà thi đấu... xây dựng hết cả trăm tỷ, nghìn tỷ nhưng sau đó bỏ không trong khi ở nhiều vùng nông thôn người dân chỉ mong có được một con đường, một cây cầu dân sinh nho nhỏ để đi lại, nhưng đợi hết năm này qua năm khác vẫn không thấy đâu.

Hợp tác, liên kết sản xuất nông nghiệp đã và đang là xu thế tất yếu. Họ mong được đón nhận những doanh nghiệp làm ăn chân chính về liên kết, đồng hành, hỗ trợ để cùng thực hiện các mục tiêu, chia sẻ lợi ích. Họ cũng mong các dự án, công trình đầu tư phù hợp, phát huy hiệu quả, không phải nơi để cán bộ xà xẻo, “ném tiền qua cửa sổ”. Không còn những chuyện như con kênh đầu tư cả chục tỷ, trăm tỷ nhưng khi ruộng đồng cần lại chẳng có nước hay có cái trạm bơm nhưng cứ khởi động điện lại bị sập nguồn...

Nông thôn, nông dân, nông nghiệp đang mong mỏi lắm những thay đổi đầu năm mới 2018!

Xem thêm
Sai phạm ở loạt dự án liên quan đại gia Nguyễn Duy Hùng ở Phú Thọ

PHÚ THỌ Trong hàng loạt dự án liên quan ông Nguyễn Duy Hùng ở Phú Thọ, có nhiều dự án Báo Nông nghiệp Việt Nam và cơ quan chức năng chỉ rõ sai phạm.

Kích điện giun đất có thể bị xử phạt tới 300 triệu đồng

Theo Luật sư Dương Lê Ước An (Đoàn Luật sư TP Hà Nội), kích điện giun đất có thể bị xử phạt tối đa 300 triệu đồng hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự.

Đường lớn làm chưa xong, tỉnh lộ đã nát bét

Xe trọng tải lớn chở vật liệu thi công tuyến đường thành phố Bắc Kạn đi hồ Ba Bể chạy rầm rập ngày đêm 'cày' nát đường tỉnh 257B.

Thái Nguyên: Câu chuyện bi thảm của một vận động viên

Đó là câu chuyện về số phận bi thảm của anh Nguyễn Hồng Quang xóm Phả Lý, xã Văn Hán, huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên khi không may bị phóng điện tại nương chè.

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm