| Hotline: 0983.970.780

Nước mắt biển: Những chuyện thừa sống thiếu chết

Thứ Hai 12/01/2015 , 07:43 (GMT+7)

Nhìn lại, những ngư phủ vùng biển Nam Thịnh (Tiền Hải, Thái Bình) bảo rằng, cuộc đời này chỉ toàn giông bão, tố lốc và vô số những lần chết sẩy mà thôi./ 23 năm, con đã ăn hết nắm cơm chưa?

Lên 9, 10, những người con của làng biển đã biết ra khơi kiếm con tôm, con cá. Ở cái tuổi đôi mươi, họ trở thành những người đàn ông rắn rỏi, ăn sóng nói gió, nước da sạm đen vì nắng gió. 

Ra vụng, nơi 6 người chết

Tôi ra bến thuyền, nơi xảy ra vụ chìm thuyền ngao làm 6 người chết hôm 16/12/2014. Vẫy một chiếc cồng cồng rồi đi nhờ ra bãi ngao. Đó là một trải nghiệm đáng nhớ.

Chiếc cồng cồng đan bằng tre nứa, chỉ chở được hai người. Từ bờ ra khu vực bãi ngao mà lái thuyền Đặng Thanh Lịch trông thuê chừng 3-4 cây số đường chim bay. Đi một đoạn, ông Lịch chỉ tay: “Đấy, chỗ 6 người hôm trước chết đó. Cái bãi cạn chi chít vết chân kia là chỗ mọi người được vớt lên”.

Tôi rùng mình. Cơn gió từ mặt biển thoảng qua, cảm giác hơi rờn rợn. Chiếc cồng cồng đang đi thẳng, bất ngờ gặp một vụng xoáy. Tôi dang hai tay, bám chặt vào mép cồng cồng. Chao đảo, chao đảo. Chiếc cồng cồng nhỏ xoay tròn, va khực vào một bãi nổi. Ông Lịch trấn an: Chú cứ ngồi im, để thuyền nó xoay rồi đi tiếp, cố chèo mạnh ngược dòng nước là dễ lật lắm.

Trời rét căm căm, tôi vẫn cảm nhận được mồ hôi chảy rần rần nơi sống lưng. Gần tối, chiếc cồng cồng cũng đưa tôi và ông Lịch ra tới bãi ngao. Đêm hôm đó, tôi ăn bữa cơm và ngủ lại trên chòi canh ngao. Bữa cơm giữa biển có khúc cá kho, ngao, hà biển và một ít rau sống từ đất liền.

Trong bữa cơm, tôi được gặp ngư phủ Nguyễn Xuân Hà, người từng một thời đạp bằng ngọn sóng ra khơi, tung hoành vùng biển khắp các tỉnh Thái Bình, Nam Định, Hải Phòng, Quảng Ninh… Nay sức khỏe yếu, ông chuyển sang nuôi ngao ở bãi nổi của xã Nam Thịnh. Nhưng ký ức một thời đi biển với ông vẫn vẹn nguyên.

Tháng 2/1983, đúng đợt hội Hòn Dáu, ông Hà theo thuyền từ Thái Bình qua Hải Phòng đánh bắt tôm. Thuyền gần vào tới Hòn Dáu thì gặp một cơn sóng dữ.

“Thuyền đang đi bỗng nhiên nước biển rút cạn bất thường, mặt biển phẳng như sông. Chưa kịp hiểu chuyện gì thì sóng to từ đâu ập tới, dìm mũi thuyền xuống, tất cả đồ đạc trên thuyền bị cuốn sạch. Mui làm kín, nước không vào được. Hôm đó, sóng đánh thẳng mũi thuyền chứ đánh ngang là đi rồi. Trận đó tôi sợ tới bây giờ”, ông Hà rùng mình nhớ lại. 6 người trên chiếc thuyền sống sót kỳ diệu.

10-29-33_1
Trò chuyện trên chòi canh ngao

Thời kỳ sau đó, Nam Thịnh thành lập HTX đánh bắt thủy hải sản Thống Nhất. Toàn bộ thuyền của HTX được đóng mới. Xi măng thay cho nan, gỗ. Trong giây phút bất cẩn, chiếc thuyền xi măng do ông Hà điều khiển va phải đá ngầm. Thuyền bị thủng một lỗ khá to. Nước tràn vào ào ạt như đê vỡ. Ngay lập tức, ông Hà và những người trên thuyền cởi áo khoác bịt lỗ thủng. Chăn bông, màn tuyn cũng được huy động để chặn dòng nước.

“Nói chung lúc đó phải tìm mọi cách để sống. Người bịt lỗ thủng, người dùng xô, tay tát nước, người chèo lái”, ông Hà thuật lại.

Thuyền chạy hết tốc lực vào ghềnh gần nhất. Tới nơi, một nửa chiếc thuyền nằm ghệ trên bờ, nửa chìm dưới nước. Người nóng hừng hực nhưng mặt ai cũng tái dại, cắt không ra giọt máu.

Nghe ông Hà kể lại, ngồi trên chiếc chòi rung bần bật vì gió mà tôi cứ ngỡ đang ngồi trên chiếc thuyền năm nào.

Cứ tưởng mọi người chết cả rồi

Gia đình ngư phủ Đinh Văn Tiến gốc gác mấy đời từ vùng biển Giao Thủy (Nam Định) sang Nam Thịnh lập nghiệp. Trước đây, ông đi thuyền cánh buồm đánh cá bằng lưới chim. Chiều hôm đó, khi ra tới cửa mở Sông Hồng, rộng khoảng 11 sải tay, cơn đen kéo đến mù mịt, không phân biệt được ban ngày hay đêm. Ai nấy thu vội tay lưới. Vừa xong, cơn giông sầm sập kéo đến. Chiếc thuyền bị vò tơi bời như vò lúa. Dây buồm đứt phừn phựt. Con thuyền bị cuốn ra giữa khơi xa.

Ba ngày liền, năm người đàn ông và chiếc thuyền buồm lênh đênh trên biển trong đói, rét và sợ hãi.

Ở nhà, vợ con, anh em ra bờ biển ngóng đợi. Thấy mảnh gỗ dạt vào thì khóc: “Thôi chết rồi, mảnh gỗ vỡ trôi vào đây rồi”. Đến ngày thứ 3, thuyền bị trôi ra tận đảo Bạch Long Vỹ (Hải Phòng).

Sau đó, thuyền dạt vào một đỉnh núi giữa trùng khơi. Gặp chiếc thuyền ngang qua, ai cũng nhao nhao ra hỏi: “Đây là đâu?”. “Đây là đảo Cát Bà, Hải Phòng”, tiếng người đáp.

Sửa tạm mái chèo, vừa chèo vừa lắc, thuyền đi được tới Đồ Sơn. Phát hiện tàu gặp nạn, Đồn Biên phòng số 37 cho thuyền ra cứu. Trình bày vụ việc, giấy tờ tùy xong xuôi, ông Tiến và mọi người được cấp quần áo và đồ ăn thức uống.

Nghỉ ngơi một đêm, các thuyền viên tập trung vào sửa chữa máy móc, chuẩn bị đồ đạc lên đường về quê. Sửa xong xuôi, thuyền chạy một mạch từ Đồ Sơn về Thái Bình. Từ sáng đến trưa đã có mặt ở nhà. Không tin vào mắt mình, cả vùng biển Nam Thịnh đổ ra đón các ngư phủ từ cõi chết trở về.

“Khiếp, hoảng loạn, cứ tưởng ông ấy và mọi người chết cả rồi”, bà Mỵ, vợ ông Tiến nhớ lại.

10-29-33_5
Chiều trên bãi nổi

Cơn bão năm 1986 dự báo đổ bộ vào đất liền, ông Tiến cùng 4 - 5 người ra kéo thuyền vào bãi cạn. Ba người ngủ lại coi thuyền. Hơn 9 giờ tối, gió thổi làm trốc mui. Mưa ướt không ai nằm được nữa. Một người bảo, có khi mình dẫn nhau về trú ẩn thôi.

Họ khoác vai, dìu nhau về nhà người bạn ngay chân đê lánh nạn. Gió đẩy ngược ba người ra phía biển. Móng chân phải cắm chặt xuống cát mới đi được. Về tới đê thì thấy hàng cây chắn cát đã đổ rạp. Qua đêm giông bão, ông Tiến rẽ cây đổ để về nhà. Căn nhà đất 5 gian cũng bị đổ sập, khắp nơi ngổn ngang đất cát, rơm rạ.

“Mẹ, vợ đâu rồi?”, ông Tiến hét lên. Hồi lâu sau có tiếng kêu yếu ớt cứu vọng ra từ ngôi nhà sập. Rất may, ngôi nhà có kèo chữ A nên hai mẹ con sống sót. Quay trở lại bờ biển, tất cả hoảng hồn khi thấy chiếc thuyền bị gió táp lật úp, nằm phơi bụng. Hai cột buồm cắm sâu xuống bãi cát.

Cách đây hai năm, khi đang coi ngao, ông Tiến lại đối mặt với lốc xoáy. Ăn xong bữa cơm chiều, chân trời đằng đông bỗng đỏ rực lên. Thỉnh thoảng có tia chớp. Biết thời tiết bất thường, ai về chòi nấy. 12 giờ đêm, trời rét, ông Tiến ngồi trùm chăn trong chòi. Dột thì lấy áo mưa mặc cho đỡ rét. Bỗng gác 2 của chòi đổ sụp. Một tia chớp lóe lên, may quá nước chưa ngập được bờ đăng.

“Lách phên chòi, tôi nhảy xuống nước. Nước chỉ ngập đến đầu gối. Quay lại chòi chỉ thấy còn đúng hai cái cột be bé chỏng ngược lên. Tôi chạy sang chòi khác hét to: còn ai không? Miệng ngọng líu vì rét”. Tiếng một người đàn ông trong chòi vọng ra: “Cứ lấy chân đạp mạnh vào, cửa bị kẹt rồi”.

Gió làm chiếc chòi bị xiêu vẹo. Cửa chòi bị lệch hẳn một bên không thể mở. Ông Tiến dùng chân đạp mạnh cửa, vào trong xin được bộ quần áo. Lúc đấy mới biết mình sống rồi!

Xem thêm
Đảng ủy Bộ NN-PTNT bế giảng lớp bồi dưỡng nhận thức về Đảng năm 2024

Ngày 27/3, tại Trường Cán bộ quản lý NN-PTNT, Đảng ủy Bộ NN-PTNT đã tổ chức Bế giảng lớp bồi dưỡng nhận thức về Đảng năm 2024.

10 năm lực lượng kiểm ngư cùng ngư dân bám biển

Trong 10 năm qua, lực lượng kiểm ngư ngày đêm bám biển, điều động hơn 1.500 lượt tàu tuần tra, kiểm tra, kiểm soát nghề cá trên các vùng biển Việt Nam.

Kia ưu đãi giá mới, giảm đến 75 triệu đồng trong tháng 9

Từ 11/9/2023, Kia áp dụng giá mới với mức điều chỉnh tương đương 50% lệ phí trước bạ. Chương trình được áp dụng tùy theo dòng xe và phiên bản.

Gió lốc kèm mưa đá liên tiếp xảy ra tại Sơn La

Sáng 29/3, một số bản của xã Chiềng Khay, huyện Quỳnh Nhai (Sơn La) xuất hiện mưa to, gió lốc kèm theo mưa đá, gây thiệt hại về nhà cửa, tài sản của người dân.

Bình luận mới nhất