| Hotline: 0983.970.780

Thực dụng

Thứ Năm 20/10/2011 , 11:46 (GMT+7)

Mơ lẩm nhẩm tính toán số tiền thu được sau đám tang của mẹ chồng, Sơn ngồi bên cạnh thỉnh thoảng lại phải nghe vợ nói mấy câu kiểu như: “Con này chơi được đấy, chả bõ công chị em mình thân thiết”, rồi lại “Bố cái thằng kẹt sỉ sợ tốn tiền không dám đi nên nhờ người khác gửi chứ gì” mà nẫu cả ruột.

Trước đây, Mơ vốn là người khá xởi lởi, thoải mái trong chuyện tiền bạc. Cô khiến cho Sơn nở mày nở mặt cũng vì cái tính đó, thỉnh thoảng ngày nghỉ hai vợ chồng lại làm mấy món ngon mời đồng nghiệp của Sơn đến chơi, vừa là để vui vẻ vừa để mọi người thân thiết hơn. Nội ngoại có chuyện cô cũng sốt sắng lo lắng, có tiền cho tiền, cần sức thì góp sức chẳng nề hà điều gì.

Nhưng cái ngày ấy đã xa rồi, từ ngày thấy công việc văn phòng nhàn thì có nhàn nhưng lương lại không được bao nhiêu, Mơ làm đơn xin nghỉ rồi về mở một cửa hàng kinh doanh tạp hóa, cũng từ đó, tâm tính cô có sự thay đổi. Bây giờ làm việc gì thì phải tính cái lợi trước đã, chuyện giúp đỡ là thứ yếu. Ngày xưa không có tiền thì ước có thật nhiều để giúp gia đình hai bên, bây giờ khá hơn có tiền thì việc đầu tiên Mơ nghĩ đến là chuyện làm thế nào để nó sinh lãi, làm thế nào để có nhiều tiền hơn nữa.

Cũng từ lâu, Sơn không còn rủ bạn bè về nhà chơi nữa vì cái lí do rất chi là hợp lí của vợ anh: “Dẫn bạn về đây ăn chơi phè phỡn mà lên chức lên lương thì vô tư, còn không thì miễn, tốn tiền chứ được cái tích sự gì”. Thỉnh thoảng Sơn “mạnh dạn” đưa bạn về rồi ngọt nhạt với vợ nấu nướng hộ anh, có khách Mơ không thể hiện sự khó chịu gay gắt nhưng lại đá thúng đụng nia, hết lườm rồi lại nguýt chồng, chuẩn bị đồ ăn qua loa khiến Sơn tự thân vận động chạy đi mua thêm, vài lần như thế đồng nghiệp của anh cũng ý nhị rút lui.

Cô cũng chẳng còn vô tư lo việc cho hai bên nội ngoại nữa, lúc nào có ai nhờ cũng từ chối với lí do: “Bận trông cửa hàng”, nhiều lần như thế thành ra mọi người ngại cũng chẳng dám nhờ vả. Mơ cũng trở nên tính toán hơn kể cả với người thân, đợt em gái Sơn chuẩn bị lấy chồng, vì bố mẹ đã về hưu nên dù không phải con trưởng anh cũng muốn góp sức để cho em mình có một đám cưới thật vẹn toàn. Sơn bàn với vợ:

- Hay mình đóng góp ít tiền cho cô út nhé, dù sao anh cũng chỉ có mỗi cô em gái.

- Anh điên à, chuyện đấy vợ chồng anh cả lo, sao mình phải nhúng tay, cùng lắm là cho cô cái phong bì một triệu là đủ rồi, thóc đâu mà đãi gà rừng. – Mơ trừng mắt nhìn chồng.

- Em lạ nhỉ, ruột thịt với nhau sao lại tính toán thế? Hơn nữa hồi em sinh con, cô út chẳng lên chăm đấy là gì, thôi mình đóng góp không ít thì nhiều cũng coi như lời cảm ơn. – Sơn nhỏ nhẹ.

Nhưng dù anh có nói thế nào, Mơ vẫn kiên quyết giữ ý kiến, chẳng còn cách nào Sơn đành đi vay mượn bạn bè mấy triệu để làm cái phong bì 5 triệu mừng em. Vậy mà không hiểu sao Mơ biết được, thấy chồng để phong bì mừng trên bàn, cô len lén bóc ra rồi chỉ để lại một triệu vào trong. Ngày vui, Sơn vô tư đưa phong bì cho cô út:

- Đây, anh chị không có nhiều, chỉ là vài triệu cho em làm vốn.

- Vài triệu mà sao phong bì mỏng thế anh. – Em gái Sơn không biết vô tình hay cố ý hỏi anh.

Chột dạ, Sơn cầm phong bì xem lại, rồi giật mình khi thấy 4 triệu còn lại đâu mất. Như hiểu ra, anh liếc con mắt giận dữ về phía vợ rồi kéo cô ra sau nhà: “Cô đưa số tiền còn lại ra ngay, không thì đừng trách tôi, tiền tôi vay mượn thì tôi có trách nhiệm trả, cô đừng khiến tôi bực mình”. Mọi người xung quanh thấy lạ cứ nhìn về phía vợ chồng Mơ, sợ nếu còn cố chấp thì chồng sẽ làm ầm nên cô đành phải “nhả ra” bốn triệu cho chồng để anh mừng cô út.

Từ sau việc đấy, sự thất vọng của Sơn về vợ ngày càng lớn, về đến nhà cũng chẳng cảm thấy nhẹ nhõm như ngày xưa nữa mà chỉ chăm chăm vào xem tivi và dạy con cái học, ít khi trò chuyện với vợ. Mơ cũng phớt lờ chồng, chỉ đến cuối tháng cô mới hỏi chồng tiền lương thôi chứ ngoài ra việc ai người ấy làm, cả hai như cái bóng bên cạnh nhau.

Hôm trước, đang bù đầu ở cơ quan thì Sơn nhận được điện thoại của anh cả báo mẹ bị tai nạn vừa qua đời vội điện luôn cho vợ chuẩn bị về quê. Bước vào nhà, Sơn thấy Mơ vẫn không có vẻ gì vội vàng, cô đang ngồi cạnh chiếc điện thoại, nhấc lên lại đặt xuống, gọi điện thông báo cho mọi người về chuyện mẹ chồng mất, từ bạn bè đến đồng nghiệp của Sơn, rồi quay sang bạn làm ăn của cô, cả những người lâu ngày không gặp nếu có số điện thoại Mơ cũng gọi, nói chung là tất tần tật, ai có quan hệ với gia đình cô đều nhận được “thông báo”.

Đang buồn vì chuyện của mẹ, Sơn chẳng còn tâm trí đâu mà giận vợ mà chỉ giục cô nhanh về quê. Công sức của Mơ không hề bị phí hoài, đám tang hôm ấy chỉ thấy khách của vợ chồng cô là nhiều, đang lúc đau buồn nên chẳng ai chú ý đến điều đó.

Kết thúc đám tang, anh cả chưa kịp nói gì Mơ đã nhanh nhảu lôi phong bì ra chia riêng cho từng người, của ai thì người ấy cầm và hí hửng vì thấy phong bì của mình nhiều nhất. Sơn giận tím mặt nhưng đang lúc họ hàng có mặt anh đành nuốt cục tức vào lòng.

Về đến nhà, nỗi buồn mất mẹ chưa nguôi thì lại phải nghe vợ ngồi tính toán tiền nong kiếm được sau đám tang khiến Sơn chán hẳn, bỏ ra ngoài hiên hút thuốc. Chợt Mơ gọi anh, giọng oang oang:

- Này sao con Thủy đồng nghiệp của anh kẹt thế, nó quen cả hai đứa mình mà đi đám tang chỉ có một cái phong bì cho anh, còn của em nó lại phớt, khốn nạn thật.

Bao nhiêu uất ức trong lòng Sơn trào ra, anh khóc rống lên rồi cầm cả đống phong bì quăng vào mặt vợ:

- Sao cô lại thành ra như thế này, tính toán thì cũng phải có mức thôi chứ, hay để tôi chết đi để cô kiếm tiền phúng nhé?

- Anh điên à, tôi nói đúng chứ sai chỗ nào? – Mơ chống nạnh nhìn chồng.

- Vâng cô đúng, chỉ có tôi sai khi cưới một người vợ thực dụng đến tàn nhẫn như cô, thôi sức chịu đựng có hạn, tôi mệt mỏi lắm rồi.

Ngày hôm sau, Sơn viết đơn xin ly hôn, anh không chấp nhận cách sống chỉ biết nghĩ đến tiền của vợ mình... 

Xem thêm
Di căn gan chiếm 25% trường hợp ung thư đại trực tràng

TP.HCM Di căn gan là di căn xa thường gặp nhất, chiếm 25% các trường hợp ung thư đại trực tràng. Mỗi năm Việt Nam ghi nhận khoảng 16.000 ca ung thư đại trực tràng mới.

Điều trị suy tim sung huyết

Mục tiêu của điều trị suy tim sung huyết là để tim đập hiệu quả hơn giúp đáp ứng nhu cầu năng lượng của cơ thể.

Đối tượng nào cần xét nghiệm tiền đái tháo đường?

Bộ Y tế khuyến cáo, phụ nữ đã được chẩn đoán đái tháo đường thai kỳ thì cần phải theo dõi lâu dài, thực hiện xét nghiệm ít nhất 03 năm/lần.

Kháu Vài Lèng bị giả mạo, Lương y Mạc Văn Minh kêu cứu

Kháu Vài Lèng, bài thuốc điều trị sinh lý nam giới của Lương y Mạc Văn Minh đang bị các đối tượng xấu làm giả, bán trục lợi, ảnh hưởng đến uy tín sản phẩm.

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm