| Hotline: 0983.970.780

Con mất, muốn giải thoát cho chồng để được làm cha lần nữa

Thứ Hai 15/09/2014 , 15:13 (GMT+7)

Em những muốn giải thoát cho chồng, để anh có thể có con với một người còn trẻ, thỏa mãn khao khát được làm cha. Em đọc thấy khao khát ấy ở anh mỗi ngày, mỗi đêm ở bên em.

Kính chị Dạ Hương!

Vợ chồng em đến với nhau như mọi người có thời sinh viên tươi đẹp. Yêu cho đến khi cả hai ra trường, công việc xong xuôi mới cưới. Bố mẹ hai bên đều nghèo, cái thời bao cấp ấy mà, nhưng chúng em có hai khối óc và hai bàn tay cần cù gây dựng. Rồi cũng nhà tập thể cũ, cải tạo từ bên trong, cuộc sống dễ chịu dần.

Mẹ em chỉ sinh có mỗi mình em là gái, trên em là anh trai. Có lẽ em ảnh hưởng gen mẹ nên cũng không dễ chửa. Chỉ thụ thai một lần rồi sau đó không thấy gì nữa. Con trai em là một đứa bé kỳ lạ, không phải con mình là nhất đâu chị, em biết chứ. Cháu khó nuôi từ nhỏ, khi vào cấp I là dễ dạy hẳn, lớn tự nhiên, tính cách dễ thương, thông minh đĩnh ngộ.

Trong một lần đi nghỉ hè với ngoại và bác, cháu nó bị đuối nước. Viết đến đây, lòng em vẫn còn rung bần bật, không sao nguôi được khi nghĩ đến con chị ạ. Chị biết vì sao em khen con mình không, là vì khi nuôi nó, em cứ nghĩ đến sự kỳ diệu của một đứa con và sự bất trắc của cuộc đời.

Khỏi phải nói chị cũng biết chúng em sống dở chết dở thế nào, đúng không? Nhìn chồng em đau khổ, em chỉ muốn chết để khỏi phải nhìn thấy anh ấy như vậy mỗi ngày. Những chuỗi ngày cả hai không thiết gì nữa cả, tưởng đau thương sẽ làm nên sức mạnh cho nhau nhưng đâu có như thế dễ dàng. Chúng em luôn trách cứ đổ lỗi cho nhau sao để con đi biển mà không có mình, chúng em khó tha thứ cho nhau từ việc lớn đến việc nhỏ.

Em nghỉ không lương một thời gian, để nghe mẹ em, mong một đứa con khác. Nhưng cơ thể người phụ nữ ngoài bốn mươi đâu dễ, mà chồng em cũng không còn như xưa, từ thể trạng tới tâm tính. Mấy năm hết thầy này đến thầy kia, em tự xác định sự hẩm hiu của mình và đi làm trở lại. Cơ quan chia sẻ với em hơn cả gia tộc, em tìm thấy bình yên ở đó.

Mẹ em, anh trai em, những người luôn sống trong có lỗi, nhìn thấy tương lai của chúng em sẽ không còn bình thường như lý ra phải thế. Tức là hoạn nạn có nhau, vợ chồng sẽ không gì chia cắt nổi sau mất mát tưởng như không bù đắp nổi ấy. Bố em bạo bệnh qua đời, những ngày mẹ sống với em để an ủi động viên vợ chồng em, bỗng trở thành gánh nặng cho chồng em.

Em những muốn giải thoát cho chồng, để anh có thể có con với một người còn trẻ, những đứa con cho anh thỏa mãn mong ước làm cha của mình. Em đọc thấy khao khát ấy ở anh mỗi ngày, mỗi đêm ở bên em. Em có ngu xuẩn khi nghĩ thế không chị? Mẹ em dù thông cảm nhưng em hở ra là bà gạt, nói vong linh con trai em không cho phép bố nó như thế đâu.

Cuộc sống nặng nhọc quá chị ơi. Em chỉ muốn mẹ và em thôi, cũng đủ. Em muốn anh ra đi để chỉ riêng em chịu cảnh nhà xưa giường cũ, con trên ban thờ như thế này thôi.

Em mong những lời khuyên từ chị, sự sáng suốt của chị.

----------------------

Em thương mến!

Lá thư ngắn nhưng trĩu nặng u buồn. Chị rất hiểu và muốn chia sẻ với em rất nhiều nhưng khuôn khổ của kỳ thư có hạn.

Chị còn nhớ, đúng hơn là nhớ mãi hình ảnh tương tự như cảnh mà vợ chồng em đã trải trong việc đánh mất đứa con duy nhất của mình.

Anh ấy là bạn của nhà chị, khi ấy chị còn ở HN. Lúc mọi người hay chuyện con trai anh một mình đi bơi chiều và không về thì như là HN chao đảo về sự kiện này. Thằng bé cao lớn, thế mà nằm lại ở bể bơi một mình, thế có phải là số không chứ.

Lúc vợ chồng chị chạy đến thì anh bạn của mình còn chưa đứng lên được, bao nhiêu ngày sau đó, phải có người dìu anh ấy mới đi nổi. Không gì hơn nổi đau ấy, chị biết chứ, nhưng một người đàn ông tuyệt vọng thì thật là kinh khủng.

Vậy đó, em ơi. Từ hình ảnh đó mà chị suy ra em và chị thấy đàn bà có lúc lại vững hơn các ông ấy chứ. Nhưng vì con trai em đi cùng với bà ngoại và với anh trai em nên cái việc ấy ở chồng em có lẽ sốc hơn. Bao nhiêu là câu trách cứ ở trong anh ấy không bật ra được, đúng không? Vì vậy mà ngoại trừ đi với chị, chị không để cho cháu ngoại đi với cậu mợ nó hay cháu nội đi với cô dượng nó khi ra biển. Phải biết hình dung để tránh cho thảm họa trong nhiều gia đình, như em lâm vào đó.

Người bạn của nhà chị giờ thì sao? Em có hình dung được không, anh ấy đã có người khác và người đó sinh cho anh hai đứa con có trai có gái, nếp tẻ đủ đầy. Vợ anh ấy không ly hôn, chấp nhận cho anh hai nhà, coi những đứa bé ấy là con nuôi, niềm vui của mình.

Nên thông cảm, thể tất và chấp nhận tất cả không? Theo chị, tùy theo hoàn cảnh cụ thể, từng người. Một người trong họ nhà chồng chị nữa, vụ phó vụ trưởng gì đó hẳn hoi, vợ không sinh con, người này đi lấy lẻ, giấu diếm mãi, giờ vợ cả phải chấp nhận cảnh đêm chồng của mình mà ban ngày chồng “hay đi công tác’!

Rất khó để khuyên em thế nào. Ông vụ phó vụ trưởng ấy có cái chết nào để gắn bó đau khổ chung đâu, ông đi kiếm con là dễ hiểu. Nhưng ông bạn tuyệt vọng của vợ chồng chị thì sao, ai ngờ sự việc diễn ra như vậy, thôi thì đàn bà mình chịu đựng quen rồi.

Trong câu chuyện của em, còn có ý nguyện hy sinh, em muốn hy sinh và một mình ôm ký ức là đủ. Trong ba người đau khổ, mẹ em, em và chồng em, thì em muốn ít ra một người được giải thoát, đúng không?

Khi chồng em ấm ức thì sớm muộn gì anh ấy cũng sinh lòng, anh ấy sẽ tự kiếm người khác, em không phải lo. Nhưng nếu cuộc sống căng thẳng quá, em lên tiếng cũng được, có mất gì đâu, cái gì mất thì đã mất, cái em tưởng còn hóa ra quá mong manh, em muốn giữ bên mình nhưng làm sao giữ nổi.

Chỉ khuyên em mạnh mẽ và thấu suốt, thương lấy mẹ và cuộc đời còn lại của mình. Đi làm cho đến tuổi hưu, sau đó đi từ thiện, hiến mình cho cộng đồng, niềm vui ấy lớn lao lắm đó em ơi.

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Cưới người đã ba đời chồng

Nhung đã trải qua ba đám cưới. Cũng còn may cuối cùng cô đã có chốn dừng chân. Và có được đấng phu quân mới lấy vợ lần đầu.

Bình luận mới nhất