| Hotline: 0983.970.780

Đôi mắt người xưa

Chủ Nhật 12/08/2018 , 08:05 (GMT+7)

Hôm trước đi chợ mua đồ về nấu cơm, đang ngơ ngác phân vân chưa biết chọn món gì bỗng thấy giọng phụ nữ gọi hốt hoảng: "Anh Chiến ơi". Quay về phía tiếng gọi, tôi thấy cô gái vẻ thôn quê trạc tuổi băm giơ tay vẫy vẫy.

- Trời. Vui à? Em làm gì ở đây?

Đang cười, thấy tôi hỏi, Vui cúi mặt: "Em bán rau ở đây được mấy tháng rồi anh ạ". Tôi vén quần ngồi xuống cạnh Vui. Đôi tay thon với những ngón búp măng dài diệu vợi thủa nào giờ sứt sẹo, bộ móng tay cáu lên các loại màu hỗn hợp của rau củ quả.

- Em ân hận quá. Giá ngày ấy em nghe lời anh, cố học tiếp, thi lên đại học như anh thì...

- Thôi em. Dù sao chuyện cũng đã rồi. Cũng do em dậy thì sớm quá - tôi trầm giọng an ủi.

- Anh này... Vui vừa nguýt dài vừa đưa tay định véo vào đùi tôi theo thói quen thủa bé. "Ngày đấy cũng do bố mẹ em ép quá, nhà lại nghèo. Chứ ai muốn lấy chồng sớm làm gì".

Rồi cả hai cùng im lặng, đưa mắt về phía xa, chỗ gốc si đầu ngã 3, nơi có anh xe thồ dựng vội chân chống đứng lom khom tè bậy. Vui lảng sang chỗ khác, tiếp tục câu chuyện: "Anh dạo này khỏe không? Vẫn làm thơ đều chứ?". Vừa hỏi, Vui vừa đưa tay xuống mẹt, vân vê củ cà rốt lai, má ửng lên thèn thẹn. Tôi phấn chấn: "Anh... vẫn khỏe. Thơ cũng thế. Còn em? Có hạnh phúc không?".

Nàng chuyển tay sang mẹt mướp, nhặt mấy quả mập mạp xếp chồng lên, che đi những quả cong queo rồi thở dài: "Chán lắm anh ạ. Bốn nhóc rồi. Toàn vịt. Hắn đang bắt em đẻ nữa". Tôi hốt hoảng, định nói câu gì đó thì điện thoại rung lên: "Anh định vác cả chợ về à mà lâu thế?". Không muốn tội chồng lên tội, tôi hớt hải: "Đang về đây. Đang về đây".

Thấy tôi vội, Vui nhanh tay lấy cái túi nhét vội mấy củ cà rốt với quả mướp vào:" Anh mang về nấu canh. Đây là quà em tặng chị". Thấy tôi đưa tay rút ví, nàng gạt mạnh như vận động viên võ thuật ra đòn ở trận tranh huy chương, làm chiếc ví tí rơi xuống đất: "Anh hâm à? Tiền nong gì? Dù sao cũng một thời... Mà em nợ anh bao nhiêu, trả còn chưa hết, mấy cái củ này đáng gì"?

- Em nợ gì anh?

- Thì cái bộ áo ngực anh mua cho em hồi lớp 11. Rồi...

Tôi vừa đi vừa quay lại nói nhỏ đủ nàng nghe thấy: "Anh có mua đâu. Lấy trộm của bà chị gái đấy". Quay đi rồi, vẫn thấy Vui cứ ú ớ, đôi mắt trong veo ngày xưa ngơ ngác như định nói gì. Bao nhiêu năm mắt vẫn trong veo như thế, vậy mà..!!!

(Kiến thức gia đình số 32)

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm