| Hotline: 0983.970.780

Chán ngán với đức ông chồng vô sinh mà khoái ngoại tình

Thứ Tư 26/08/2020 , 08:59 (GMT+7)

Chồng sinh tật. Biết không có con được, xem ra, bồ bịch thoải mái. Có tiếng Anh, có biết đàn hát, cứ thế nhóm này câu lạc bộ kia. Em ghen...

Thưa chị,

Lá thư muộn màng vào tuổi lục tuần này chỉ để giãi bày chứ em nghĩ, không thể có một giải pháp nào được nữa thưa chị. Viết cho nhẹ lòng chị ơi.

Em gặp K khi cả hai đều muộn, như là ế. Em lo học, lo giúp ba mẹ chăm một bầy em ăn và học. Vụt một cái ngoài ba mươi.

Mong có bầu, thả lỏng mà vẫn không thấy gì. Khi đó gia đình em nhiều xáo trộn, các em lần lượt theo vợ theo chồng định cư ở nước ngoài, có đứa làm ăn phập phù nợ nần tùm lum, em là chị cả, buồn vui chia sẻ cùng ba mẹ, chia cả đồng tiền để cứu em.

Mười năm sau em mới quả quyết rủ nhau đi khám. Chồng vô sinh. Vậy mà bấy lâu em nghĩ do mình. Chồng cũng không nghĩ anh ấy bị phán như là tòa phán như vậy, một cái án treo, anh ấy bảo.

Vật vã, ném đồ ném đạc nói anh giải phóng cho em. Em cười như con điên, bốn mươi rồi, giải phóng để làm gì.

Từ đó em yên mà không yên. Khác với chồng, thấy con ai em cũng thương, thấy cảnh vợ chồng nhà ai tíu tít hay oằn lưng vì con, em lại chạnh lòng.

Em sống như nhà không cửa, con nít lối xóm kéo nhau vô thoải mái. Rồi em đi chùa, đi làm từ thiện, làm vui. Sao không đem cháu về nuôi, chị có thể nói như vậy nhưng cháu ở nước ngoài hết, cả con của đứa làm ăn chật vật cũng được kéo đi.

Tưởng sao, chồng sinh tật. Biết không có con được, xem ra, bồ bịch thoải mái. Có tiếng Anh, có biết đàn hát, cứ thế nhóm này câu lạc bộ kia. Em ghen, không có con để ràng buộc mà vẫn cảm thấy ghen ác chiến chị ơi. Thì ra vì là yêu dù không sinh đẻ được vẫn yêu, quen hơi bén tiếng.

Rồi lục tuần cả hai. Bây giờ dịch bệnh, trói chân ở nhà, em cũng không đi đâu nữa. Lại thấy sao xa lạ, như khách, như bạn chứ không như vợ chồng. Thích nằm riêng, ăn uống qua loa, hai người hai ti-vi, ai muốn xem gì tự do. Không có con có cháu là về già bời rời vậy đó hả chị? Kiểu này bảy mươi rồi tám mươi, còn quá dài, chắc chán chết, chắc buồn mà chết sớm thiệt á chị.

-------------------

Em thân mến!

Trước hết ghi nhận công em, chị cả, hy sinh cho các em mình, chăm lo, ăn học, dựng vợ gả chồng, cứu vớt kẻ làm ăn lợt đợt…

Có không ít những bà chị như em, nhưng cũng bao nhiêu người về già mới thấy ngậm ngùi, con vẫn hơn cháu, cháu mãi mãi vẫn chỉ là cháu mà thôi dù khi trẻ mình đã cho ba mẹ của đám cháu ấy rất nhiều.

Một người đàn ông phát hiện vô sinh, họ bị sốc không thua gì phụ nữ đâu. Có khi còn sốc hơn. Cái cục tự ái, cái cục danh dự (họ nhấn mạnh ưu thế của dương lực, đẻ con và đẻ con trai nhiều họ thấy oai), cái cục sự nghiệp (phấn đấu để cho con cái chúng nhìn vào và chúng thụ hưởng). Vân vân và vân vân.

Người có học nghĩ phức tạp hơn nữa, sứ mệnh truyền giống của mình đâu, vì sao không có sứ mệnh ấy, mình bị gì mà trời không thương, trời còn phạt? Họ tự cân bằng, rất nhiều điều không nói thật với vợ, sốc và cân bằng, quá trình ấy lâu.

Một người phụ nữ khi biết chồng vô sinh, thương chồng, cớ gì mà bỏ, mình bỏ một người tàn phế như vậy sao? Em đã nghĩ đúng khi không vì chồng như vậy mà bỏ.

Em vun vén tình thương cho các cháu, chồng biết, chồng có thể ích kỷ, quy luật tâm lý nó kỳ cục lắm, nó không nghe lý trí của mình đâu.

Em thiên hẳn về bên em, chị không nghe em nhắc bên chồng ở đây, có cháu của chồng để em thương và em chăm không?

Và rồi chồng lấy lại thăng bằng bằng hướng ngoại. Em cũng hướng ngoại mà hướng về phía gia tộc em. Cả hai có lẽ là mạnh ai nấy đi, em còn đi chùa, đi từ thiện. Nhà không con cháu, bếp nhà chắc cũng lạnh, bạn sẽ ít bạn chung, từng có nhưng khi hai người dần tách nhau, bạn sẽ không chung nữa. Như ly thân.

Nếu không dịch bệnh, chắc các em vẫn đi mù mịt như thế. Chồng có các câu lạc bộ để chòng chành. Vợ cứng đơ hơn vì toàn chùa chiền và những mảnh đời thua thiệt. Muốn viên mãn như bao người, chị nghĩ, đừng yêu cầu thế.

Một gia đình không con, là cơ thể có kiếm khuyết, chung sống với sự hụt hẫng ấy thôi em. Giờ là lúc các em tập sống cho cái cơ thể khuyết ấy.

Dĩ nhiên, già rất dài, lê thê, nên nói với nhau làm gì, nuôi con gì, chó mèo, hay về với quê nhà hai bên tìm vui. Và rủ chồng đi từ thiện, hay đi thể dục cùng để vui. Dù cõi này là cõi tạm vẫn cứ phải sống lạc quan em nhé.

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Cưới người đã ba đời chồng

Nhung đã trải qua ba đám cưới. Cũng còn may cuối cùng cô đã có chốn dừng chân. Và có được đấng phu quân mới lấy vợ lần đầu.

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm