| Hotline: 0983.970.780

Tình khi xế chiều

Thứ Hai 24/03/2014 , 10:23 (GMT+7)

Bà cư xử biết điều như vậy, lẽ ra ông phải tỉnh ngộ, nhưng cái sự ki bo của ông thành mạn tính ngày càng nặng. 

Bà xếp quần áo, tư trang của mình từng thứ một trên chiếc áo mưa rồi bảo ông:

- Em tưởng lấy ông sẽ học được nhiều điều. Nhưng em nhầm. Tám năm nay em không học được ở ông điều gì. Tình nghĩa của em với ông đã hết. Khi đến nhà ông thế nào thì bây giờ cũng vậy. Ông cho em xin mấy cái túi ni lông để em đựng đồ.

Ông lặng lẽ làm theo yêu cầu của bà như cái máy. Bà xếp đồ đạc vào túi, chào ông lần cuối rồi ra chiếc taxi đỗ ngoài đường có cô con gái đang chờ.

Ông bà đều cùng cảnh cô đơn tuổi hoàng hôn nên rổ rá cạp lại để dựa nhau lúc tuổi già. Ông là lãnh đạo một nông trường. Bà là công nhân dưới quyền ông. Hơn chục năm trước, vợ ông qua đời vì căn bệnh ung thư gan, để lại cho ông ba con (cả trai và gái) đang học đại học và THPT. Mấy năm ông gồng mình nuôi con ăn học. Bù lại, các con ông đều trở thành giảng viên đại học, có gia đình đề huề ở nội thành. Mình ông sống đơn độc trong căn nhà ngói ba gian ở một phường của quận Dương Kinh (Hải Phòng).

Đêm xuống, ông thấy càng cô đơn hơn khi bốn bề vắng lặng với tiếng côn trùng nỉ non. Con cái chấp thuận khi ông ngỏ lời tục huyền. Rồi tình cờ trong buổi cơ quan gặp mặt những cựu cán bộ và công nhân nông trường, ông gặp bà.

Bà cũng góa chồng khi còn khá trẻ, nhưng ở vậy nuôi cô con gái và cậu con trai phương trưởng. Con gái dạy THPT. Con trai trong ngành y. Một mình bà ở quê chăn nuôi. Sau buổi gặp gỡ ấy, ông thường qua lại thăm bà. Rồi con cái, họ hàng hai bên vun vén, ông làm mấy mâm cơm đón bà. Dù tuổi ngoài ngũ tuần, nhưng bà vẫn đẹp mặn mà. Hàng xóm nơi ông sinh sống đều khen bà đẹp người đẹp nết. Bà nói năng nhẹ nhàng, cư xử đúng mực và yêu thương con chồng như con đẻ. Từ ngày có bà chăm, ông khỏe khoắn trông thấy.

Nhưng bà buồn về cách cư xử chặt chẽ của ông. Lương hưu hơn hai triệu đồng một tháng, bà bỏ ra chi tiêu hết. Hai miệng ăn, bằng ấy tiền, làm sao đủ, ông coi như không biết. Hàng tháng lĩnh lương hưu về, ông giấu biệt. Bà phải cắn răng trồng rau, chăn nuôi, giật đầu cá, vá đầu tôm để có tiền thêm thắt cho cuộc sống của hai người. Thỉnh thoảng có cúng giỗ ở quê, bà phải xin tiền con gái.

Thương mẹ, con bà khuyên nên chia tay, nhưng bà không nỡ nên cắn răng chịu đựng. Hàng tuần, các con cháu ông về, bà lặng lẽ sang hàng xóm vay tiền, làm những bữa cơm tinh tươm. Nhìn ông bà vui vẻ, hạnh phúc, con cháu ông rất mừng. Bà cư xử biết điều như vậy, lẽ ra ông phải tỉnh ngộ, nhưng cái sự ki bo của ông thành mạn tính ngày càng nặng. Mỗi khi bà về quê, ông lại tra hỏi chi mất bao nhiêu? Biếu xén những ai? Khi bà ở quê ra, thể nào ông cũng sinh sự chửi bới suốt đêm, xưng hô mày, tao vì chi tiêu tốn kém. Bà vẫn nhẫn nhịn, một điều ông, hai điều em.

Thời bão giá, hai ông bà sinh hoạt, thuốc men khi trái gió trở trời (ông bị bệnh tiểu đường và huyết áp cao, thuốc nhiều hơn cơm), chỉ trông vào tiền lương của bà thì chỉ được ngày bữa cháo, bữa cơm. Thế là bà phải nhận chân rửa bát cho một hàng ăn gần nhà từ 5 giờ đến 10 giờ sáng được 1,5 triệu/tháng. Hàng xóm ai cũng khen bà giỏi chịu đựng.

Có lần lĩnh lương về, mấy hôm sau không tìm thấy nên ông đổ riệt cho bà, bắt bà phải trả đủ số tiền mất và đuổi bà đi. Bà thanh minh thế nào ông cũng không tin, còn bị ông đánh đập sưng cả mặt mày. Ông gọi con cái hai bên về họp gia đình. Bà thề danh dự và nói sẽ chết để chứng minh sự trong sạch của mình. Con cháu ông lục tìm khắp nhà không thấy. Đang bế tắc thì đứa cháu nội ông lấy chiếc gối mây ông đang dùng bế làm em bé, gói ni lông rơi ra. Ông chộp vội lấy nói đó là tiền của mình.

Giọt nước tràn ly, quá sức chịu đựng, bà quyết định chia tay ông. Con cái bà thương mẹ đứt ruột cũng muốn giải thoát cho mẹ nên đồng tình ngay. Hai ngày sau, con gái thuê xe đến đón bà. Giờ bà thảnh thơi cùng cháu con. Còn ông, một mình trong căn nhà, mới thấm thía. Giá ông đừng quá ki bo, giá ông trân trọng tình cảm khi xế chiều mà cư xử cho phải đạo...

Nhưng đã quá muộn!

Xem thêm
Di căn gan chiếm 25% trường hợp ung thư đại trực tràng

TP.HCM Di căn gan là di căn xa thường gặp nhất, chiếm 25% các trường hợp ung thư đại trực tràng. Mỗi năm Việt Nam ghi nhận khoảng 16.000 ca ung thư đại trực tràng mới.

Điều trị suy tim sung huyết

Mục tiêu của điều trị suy tim sung huyết là để tim đập hiệu quả hơn giúp đáp ứng nhu cầu năng lượng của cơ thể.

Đối tượng nào cần xét nghiệm tiền đái tháo đường?

Bộ Y tế khuyến cáo, phụ nữ đã được chẩn đoán đái tháo đường thai kỳ thì cần phải theo dõi lâu dài, thực hiện xét nghiệm ít nhất 03 năm/lần.

Kháu Vài Lèng bị giả mạo, Lương y Mạc Văn Minh kêu cứu

Kháu Vài Lèng, bài thuốc điều trị sinh lý nam giới của Lương y Mạc Văn Minh đang bị các đối tượng xấu làm giả, bán trục lợi, ảnh hưởng đến uy tín sản phẩm.

Bình luận mới nhất

Nông nghiệp tuần hoàn: Làm sao để tiết kiệm nguồn phụ phẩm thừa từ chế biến thủy sản? Trả lời: Ủ vi sinh để tận dụng, tiết kiệm phụ phẩm thừa từ quá trình chế biến thủy hải sản để tạo ra sản phẩm dành cho cây trồng. Ví dụ như các sản phẩm Đạm cá vi sinh, Đạm trứng vi sinh… Tình hình kinh thế thế giới nói chung hiện nay, Việt Nam nói riêng, thì nhu cầu về lương thực, cụ thể là ngành nông nghiệp đang rất thiết yếu và sáng sủa so với những ngành khác, vì vậy sản phẩm dành cho cây trồng, nhất là hữu cơ và sinh học được Nhà nước ủng hộ, cũng tốt cho môi trường nói chung. Còn khó khăn về pháp lý là việc sản xuất và lưu hành sản phẩm, như phân bón hoặc thuốc bảo vệ thực vật cho cây trồng thì yêu cầu các loại giấy phép nhiều như: Giấy phép môi trường, phòng cháy chữa cháy, chứng nhận ISO… Tuy nhiên, với dòng sản phẩm Chế phẩm vi sinh vật, điều kiện dễ dàng hơn, theo Tiêu chuẩn Việt Nam 6168:2002 –Chế phẩm vi sinh vật phân giải xenlulozo dành cho cây trồng. Doanh nghiệp hoặc hợp tác xã chỉ cần sản xuất đúng thực tế là đã có thể sản xuất và lưu hành sản phẩm được. Đây là 1 hướng mở để tận dụng được nguồn phụ phẩm trong ngành Chế biến thủy sản mà một số công ty đã và đang áp dụng vào thực tế. Minh Khang: 0967.292.160
+ xem thêm