| Hotline: 0983.970.780

Trả lại con hay không?

Thứ Hai 06/01/2014 , 10:26 (GMT+7)

Bố mẹ tôi chỉ sinh một mình tôi, lại là con gái. Năm tôi bắt đầu học trung học phổ thông, bố tôi đi công tác tại một đại sứ quán của Việt Nam ở châu Âu. Đến khi tôi đỗ đại học, mẹ tôi cũng theo bố sang đó.

Đến một ngày, trong khu tôi ở, có hai bố con một người đến ở thuê trong căn hộ cấp 4. Người cha chừng ngoài 30 tuổi, gương mặt toát lên vẻ thư sinh, trí thức. Còn đứa con gái mới 3 tuổi trông rất đáng yêu. Đôi mắt bé đen láy như hột nhãn, mái tóc dày và khá dài. Tôi nghĩ chắc mẹ nó phải đẹp lắm. Nhưng hai cha con đến ở đã nhiều ngày mà tôi không bao giờ nhìn thấy người vợ.

Dần dần, qua hàng xóm, tôi biết bố đứa bé tên Định, dạy tiếng Anh tại một trường cao đẳng hay đại học gì đó. Bố mẹ tôi luôn dặn cần trang bị tiếng Anh thật giỏi để sau khi tốt nghiệp đại học, sang nước ngoài làm việc nếu tôi thích. Tôi đến xin học thêm anh Định vì thấy thỉnh thoảng vẫn có một số sinh viên đến nhà anh học.

Học Định, tôi thấy anh nghiêm túc, đứng đắn, dạy nhiệt tình, có trách nhiệm, lại lấy mức học phí rất rẻ, gần như là giúp không. Anh nói chỗ hàng xóm, láng giềng không lấy theo mặt bằng chung. Tôi gọi anh bằng “thày”, anh đề nghị cứ xưng hô “anh, em” cho thân mật.

Bé Ngân con anh rất quý tôi. Có lẽ nó thấy tôi thật lòng yêu thương nó mà có tình cảm tự nhiên. Đi đâu thấy gì hay, tôi mua cho nó. Nhiều lần, nó nói muốn tôi ăn cơm cùng. Tôi từ chối thì nó phụng phịu nên đành phải ngồi vào mâm cho nó vui. Ngân lại còn rất hồn nhiên muốn tôi ngủ lại nhà bé. Thế là tôi nghĩ ra việc nói với anh Đinh cho bé sang ngủ với mình. Nó có vẻ rất thích thú, cuốn lấy tôi.

Tôi và Định trở nên thân thiết. Tôi coi anh như anh ruột. Nhiều lúc, ở bên bé Ngân, tôi có cảm giác mình được làm mẹ. Đêm đêm, nó rúc vào tôi, bắt tôi kể chuyện. Anh Định thấy hai cô cháu quấn quýt thì rất vui. Càng tiếp xúc lâu, tôi thấy anh là người cha có một không hai, chăm sóc con hơn cả nhiều người mẹ. Là người đàn ông có học, lại điển trai, được khá nhiều cô gái để ý, sẵn sàng làm mẹ kế bé Ngân, nhưng anh cứ hết giờ ở trường là về với con. Tôi quý trọng và thấy thương anh sống cảnh “gà trống nuôi con”. Thế rồi tôi yêu anh lúc nào không biết.

Qua một năm, chúng tôi phát triển tình cảm sâu sắc. Lúc này, tôi đã tốt nghiệp và được giữ lại trường. Bố mẹ tôi vui vẻ việc tôi không ra nước ngoài, nhưng về sau biết yêu Định thì buồn phiền vì cho rằng tôi mù quáng. Phải thuyết phục mãi, hai cụ mới xuôi.

Chúng tôi sống những ngày sau cưới thật hạnh phúc. Ngân đã gọi tôi là mẹ từ lúc nào không hay. Tôi thực sự yêu thương nó, chẳng phút nào nghĩ là con riêng của chồng. Định thể hiện một người chồng chu đáo, mẫu mực. Một năm sau, tôi sinh con trai. Định rất đỗi sung sướng. Tổ ấm của chúng tôi luôn đầy ắp tiếng cười.

Khi bé Phúc 6 tháng tuổi, chồng tôi được điều vào TP Hồ Chí Minh công tác (trường của anh có một phân viện ở trong đó). Anh nói chỉ đến Tết và hè mới có thể ra. Ngày nào anh cũng gọi điện cho tôi. Tôi hoàn toàn yên tâm, mong ngày chồng ra.

Cuộc sống của chúng tôi đang êm đềm thì cách đây một tuần, có một người đàn bà xa lạ tìm đến tôi. Chị ta xưng là vợ cũ của Định, vừa ở Mỹ về nước, đòi gặp bé Ngân để đưa cháu sang. Chị ta đến đúng lúc Ngân đang đi học.

Tôi nói không biết chị ta là ai, lấy gì chứng minh là mẹ Ngân. Vả lại, có đúng vậy thì quyền quyết định việc này phải là anh Định. Tôi cũng nói rõ hiện tại anh đang sống trong Sài Gòn và cho chị ta số điện thoại và địa chỉ của anh trong đó. Nhưng chị ta nói không có thời gian vào gặp Định, phải trở sang Mỹ ngay trong vòng một tuần nữa và sau 3 ngày sẽ trở lại đón Ngân. Tôi không thể nói gì thêm.

Chị ta đi rồi, tôi phải đợi đến tối mới liện hệ được với Định. Anh rất bất bình, dặn tôi bằng mọi giá không trao Ngân cho chị ta. Và tôi phải cảnh giác kẻo con gái bị bắt cóc. Anh nói là khi nào ra Hà Nội sẽ nói rõ về người đàn bà này (khi đang “tìm hiểu”, có lần anh đã nói qua về chị ta, khi Ngân mới được 1 năm, cám cảnh nhà nghèo, chị ta đã chạy theo tiếng gọi của một Việt kiều giàu có mà nhẫn tâm bỏ mặc chồng, con để sang Mỹ sống với người tình).

Tôi thực hiện đúng lời Định dặn, đến trường dặn bảo vệ và cô giáo không cho ai đón Ngân. Người đàn bà xa lạ gọi điện cho tôi thông báo ngày, giờ sẽ đến đón. Chị ta còn nói thêm một câu khiến tôi thấy ghê tởm nhưng không thể không lo sợ: “Chắc cô biết thời buổi này cứ có tiền thì việc gì cũng xong. Cô không giữ được nó đâu. Vì cô không phải mẹ đẻ ra nó. Tôi mới là mẹ nó. Trước sau, nó cũng về với tôi. Nếu cô vui vẻ trao, cô còn được tôi tặng một khoản tiền không nhỏ. Bằng không thì…”. Chị ta nói đến đấy, tôi không muốn nghe nữa.

Chồng tôi rất kiên quyết giữ cháu, nhưng lại không ở nhà, trong khi người đàn bà kia đang áp sát và thể hiện quyết tâm chiếm đoạt cháu Ngân. Tuy Định trấn an tôi là không việc gì phải lo, chỉ cần cảnh giác không để họ bắt cóc, chứ họ không thể bắt bé đi được, nhưng tôi đã thực sự lo lắng, cảm thấy đang rất bất an.

Ngoài việc sợ làm sai ý chồng, tôi còn rất đau khổ nếu phải xa Ngân vì nó thực sự như con ruột, tôi thương yêu nó như với Phúc. Gia đình tôi không thể thiếu Ngân. Tôi đã giục Định ra, nhưng anh nói không thể bỏ lớp, cứ thực hiện lời anh dặn sẽ không có gì xảy ra. Tôi biết làm sao bây giờ?

Kiều Thu Hạnh (Quận Tây Hồ, Hà Nội)

Trao đổi của chuyên gia tâm lý Nguyễn Đình San:

Bạn hãy làm đúng theo lời chồng dặn. Nếu người đàn bà kia có biểu hiện đe dọa, quấy nhiễu cuộc sống của bạn thì hãy trình báo công an. Nhớ lưu lại những tin nhắn và ghi âm những lời chị ta hăm dọa qua điện thoại để làm bằng chứng.

Về luật pháp, chị ta không có quyền làm mẹ vì thực sự đã bỏ rơi con. Chỉ chồng chị mới có quyền định đoạt số phận bé Ngân. Chị hãy yên tâm. Pháp luật sẽ bảo vệ tổ ấm hiện tại của chị.

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất