| Hotline: 0983.970.780

Trang trại của tình già

Chủ Nhật 12/02/2012 , 09:01 (GMT+7)

Có một trang trại hết sức thơ mộng của một đôi vợ chồng già ở thôn 5, xã Ia Tô (huyện biên giới Ia Grai, Gia Lai) thơ mộng như chính cuộc tình của đôi vợ chồng già này: Ông Trần Huy Lập và bà Trương Thị Vân.

TÌNH YÊU NƠI TUYẾN LỬA

Bà sinh năm 1946, quê Thạch Hà, ông sinh năm 1938, quê Kỳ Anh, cùng là Hà Tĩnh, và cùng là bộ đội Trường Sơn. Năm 1960, ông Lập đi bộ đội, đến năm 1963 hết nghĩa vụ, ông ra quân. Tuy nhiên cuối năm 1964, ông lại tái ngũ, làm lính Trường Sơn. Bà Vân đi TNXP năm 1964, đến năm 1965 thì chuyển sang bộ đội. Vậy là, không hẹn mà cả ông Lập, bà Vân lại gặp nhau ở cái binh trạm 13 khói lửa, bom rơi đạn vãi nơi rừng núi của chiến trường Quảng Trị.

Ông Lập cười hiền hậu - nụ cười của ông già bảy mươi tư tuổi mà trông vẫn còn tình lắm:

- Tôi cũng không biết là mình yêu bà Vân vì điểm nào, có thể là do cái hát hay và múa đẹp của bà.

Ông Lập từng chiến đấu ở chiến trường Trường Sơn, chiến trường Lào. Ông nói vui rằng ông không dính đạn, không chết nơi đạn bay như vãi trấu ở những chiến trường ấy, vậy mà ông lại “dính đạn”, lại “chết” với bà Vân khi mới gặp lần đầu. Vậy là, năm 1970, đám cưới ông bà được tổ chức ở cái nơi mà người ta gọi là “cối xay thịt” của Quảng Trị. Nói đám cưới cho oai vậy thôi chứ thực ra, hai người chỉ báo cáo với cấp trên chứ ở chiến trường ác liệt, làm gì có điều kiện mà tổ chức đám cưới.

Năm 1973, ông Lập ra quân và về quê ở Kỳ Anh (Hà Tĩnh). Sau đó 3 năm - năm 1975, bà Vân cũng ra quân và về sống với chồng. Bà kể, hồi đó làm ruộng khổ lắm, đất đai cằn cỗi, thời tiết thất thường, có năm quần quật ngoài đồng mà đến khi thu hoạch đành trắng tay. Năm 1984, ông bà dắt díu 5 người con vào Gia Lai sinh sống. Bà vào làm công nhân ở Nông trường Cà phê Ia Châm, ông làm vườn. Ngày ấy khổ lắm, nhiều hôm phải tìm từng củ sắn, từng quả chuối rừng để nuôi con. Không ít đêm bà lặng lẽ rơi nước mắt vì thấy đàn con đói ăn, nheo nhóc.

Mãi đến năm 1998, ông mới đến khai hoang ở cái nơi mà bây giờ là một trang trại xinh xắn này. Năm 2000, bà Vân nghỉ hẳn ở Công ty Cà phê Ia Châm, về cùng ông làm vườn.

NẶNG TÌNH VỚI ĐẤT TÂY NGUYÊN

Ông Lập kể: Năm 1998, ông đặt nhát cuốc đầu tiên ở cái trang trại này. Hồi ấy, đây là vùng đất hoang hóa, không ai thèm nhìn tới bởi chỉ toàn bụi bờ, vũng lầy và bãi chăn thả bò của đồng bào. Có đêm đang ngủ, ông bà còn nghe dân ở làng De Lung (cách chỉ vài cây số) hô hoán vì cọp về làng bắt trâu bò. Mới đầu cũng nản, nhưng nghĩ mình đến sau nên không có quyền chọn lựa, vậy là phải cố thôi.

Hai ông bà quần quật cả ngày, hết phát dọn rồi trồng trỉa, đào ao thả cá, nắn dòng làm thủy lợi… Các con của ông bà tranh thủ lúc học xong cũng giúp bố mẹ làm vườn. Vậy rồi cái trang trại cũng dần hình thành, theo đó là những tháng ngày đói khổ cũng dần lùi vào dĩ vãng.

“Đất Tây Nguyên không phụ lòng người”, ông Lập tâm sự. Quả vậy, cái trang trại 2,2 ha của gia đình ông bà bây giờ là cả một sự quy hoạch hết sức bài bản, khoa học: Căn nhà nhỏ nửa xây, nửa ván núp dưới những tán cây nào sầu riêng, bời lời, mận và các loại cây ăn quả khác. Xa hơn là cà phê, điều, là măng tre…

Trước nhà là một vườn hoa hồng, hoa cúc rộng cả trăm mét vuông, trước đó nữa là ao cá với mè, trắm, trê, rô phi bơi kín nước. Một con suối nhỏ, nước trong vắt quanh năm róc rách. Trong vườn, mấy chú chó tinh nghịch đuổi bầy gà chạy táo tác. Khắp vườn là ngan, thỏ, lợn, gà… Bà Vân khoe:

- Ở đây thứ gì cũng có, không cần phải đi chợ mỗi ngày.

Quả vậy. Cái trang trại xanh um nằm lọt thỏm dưới một thung lũng ngay bên tỉnh lộ 664 dẫn về biên giới hầu như không thiếu thứ gì. Bất cứ lúc nào có khách đột xuất cũng đều sẵn sàng thực phẩm tươi sống, rau xanh tự trồng. Ông bà làm trang trại này không phải để lấy sản phẩm đem bán.

Một tình yêu tuổi già trong một trang trại xinh tươi, yên tĩnh lọt thỏm trong một thung lũng vùng biên. Có lẽ không nhiều người có được cuộc sống như vậy.

Ông tâm sự: “Tôi thấy mình chưa giàu về tiền bạc. Tuy nhiên tôi lại giàu vì tình cảm anh em bạn bè, tình đồng đội chiến đấu ở chiến trường năm xưa”. Đúng như lời ông nói, cái trang trại này là điểm dừng chân của nhiều đoàn cán bộ huyện đi công tác vùng biên giới ghé vào thăm chơi, hòng tìm chút yên tĩnh, thư thái sau mỗi chuyến công tác, làm việc căng thẳng mệt nhọc. Đây cũng là nơi gặp gỡ thường xuyên của những cựu binh Đoàn 559 Trường Sơn- những người đã từng sát cánh, vào sinh ra tử với ông bà.

Những lúc như vậy, những câu chuyện, những kỷ niệm chiến trường lại ùa về, lúc vui vẻ với một chiến công, một kỷ niệm vui nào đó; khi chùng xuống mỗi lần nhắc đến những đồng đội đã vĩnh viến gửi thân lại chiến trường…

Hôm chúng tôi đến, ông bà đang làm vườn. Cái hay là dù trồng rau, câu cá hay làm bất cứ việc gì, ông bà đều ở bên cạnh nhau: Ông câu cá, bà cho cá ăn; ông tưới rau, bà bắt sâu nhổ cỏ… Có lẽ trải qua bao bom đạn chết chóc thời chiến, trải qua cực nhọc thiếu thốn của những tháng ngày sau giải phóng thì, đây là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của đôi cựu binh già này. Ông Lập nói:

- Vợ chồng tôi cũng chỉ cần như thế này là đủ.

Xem thêm
Nở rộ nuôi dúi ở Bắc Kạn

Các mô hình nuôi dúi đang phát triển khá nhanh ở Bắc Kạn, tuy nhiên việc tiêu thụ phụ thuộc hoàn toàn vào tư thương nên cần tính toán kỹ lưỡng trước khi đầu tư.

Tỷ lệ tiêm phòng vacxin tăng, nguy cơ bệnh dại sẽ giảm

Chi cục Chăn nuôi và Thú y Quảng Bình đang tập trung, dồn lực tăng cường quân số về các địa phương hỗ trợ tiêm vacxin phòng, chống bệnh dại.

Giá ớt giảm mạnh, nông dân không buồn thu hoạch

QUẢNG NGÃI Dù mới bước vào đầu vụ nhưng giá ớt giảm mạnh. Bên cạnh đó, một số diện tích sụt giảm năng suất khiến nông dân đứng trước nguy cơ thua lỗ, không buồn thu hoạch.

Tháo gỡ 2 điểm nghẽn chính

Ngành mía đường có những điểm nghẽn cần phải giải quyết để phát triển ổn định, bền vững, đó là chia sẻ của TS Cao Anh Đương, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Mía đường (SRI).

Bình luận mới nhất