Bản sắc tiếng Việt giữa hai yếu tố lắt léo và lịch lãm

Tuy Hòa - Thứ Hai, 12/08/2024 , 06:00 (GMT+7)

Bản sắc tiếng Việt được rèn giũa qua lịch sử phát triển của dân tộc Việt Nam càng chứng minh phẩm chất giàu đẹp trong kỷ nguyên hội nhập toàn cầu.

Nhà nghiên cứu Lê Minh Quốc.

Bản sắc tiếng Việt thể hiện ở sự phong phú, sự thâm thúy và sự uyển uyển! Nhà nghiên cứu Lê Minh Quốc khẳng định như vậy, khi bắt tay biên soạn cuốn sách “Tiếng Việt lắt léo và lịch lãm” bằng nỗi thao thức “dù là người Việt nhưng chắc gì chúng ta có thể hiểu hết tiếng Việt?”.

Lúc sinh thời, nhà ngôn ngữ Cao Xuân Hạo (1930 - 2007, tác giả công trình kinh điển "Tiếng Việt - Văn Việt - Người Việt") đã bày tỏ: “Tư duy của loài người là một, nhưng các phương tiện biểu đạt tư duy trong các thứ tiếng lại vô cùng phong phú và đa dạng. Và chính tính đa dạng của ngôn ngữ, cũng như của các lãnh vực khác trong nền văn hóa dân tộc, làm cho sự hội nhập có thể được thực hiện mà không dẫn tới sự đơn điệu tẻ nhạt. Một dân tộc đã đánh mất cái linh hồn nằm sâu trong tiếng mẹ đẻ của nó liệu có thể giữ được cái bản sắc độc đáo trong nền văn hóa dân tộc được không, và từ đó, còn có thể đóng góp được gì vào bức tranh muôn màu của văn hóa nhân loại? Không! Linh hồn của tiếng Việt không hề mất”.

Tiếp nối tinh thần ấy, nhà nghiên cứu Lê Minh Quốc cho rằng, bản sắc tiếng Việt nằm ở chính sự biến hóa. Một khi sử dụng tiếng Việt trong giao tiếp, hay ở bất cứ loại hình nghệ thuật gì, chúng ta phải phấn đấu đạt đến tầm “rất Việt”: của người Việt, cho người Việt, vì người Việt. Khi đi đến sự tận cùng của tinh hoa Việt thì mới đầy đủ tự tin hòa nhập dòng chảy văn hóa nhân loại.

Vậy thì, hai yếu tố lắt léo và lịch lãm của tiếng Việt cần được thấu hiểu ra sao? Hãy nhìn vào tính ứng dụng linh hoạt của người dân khắp ba miền, sẽ dễ dàng nhận ra: Cùng sự vật/ sự việc, ngoài từ phổ biến của toàn dân, còn có cách nói/ cách gọi của phương ngữ vùng miền. Không một ai dám “vỗ ngực xưng tên” là mình hiểu rõ tất tần tật các từ ấy. 

Cùng sự vật/ sự việc, trong tiếng Việt có nhiều, thậm chí rất nhiều từ đồng nghĩa dẫn đến sự phong phú, đa dạng của cách diễn đạt, phù hợp thích đáng cho mọi tình huống, theo ngữ cảnh cụ thể. Chính vì thế, cách diễn đạt của người Việt không “đóng khung” trong mỗi một từ cố định, mà, có sự thay đổi phù hợp tùy vào đối tượng trong giao tiếp, tùy thái độ, tâm trạng cá nhân trong thời điểm đó...

Khám phá kho tàng tiếng Việt, nhà nghiên cứu Lê Minh Quốc xác tín: “Tìm về chữ nghĩa của một thời, không chỉ là xác chữ, còn thấy hiện lên rõ mồn một nhân tình thế thái một thời đã qua”. Vốn từ tiếng Việt có nhiều từ vay mượn. Một lẽ tất yếu như mọi dân tộc khác. Dần dà, người sử dụng cứ nghĩ đó là “thuần Việt” bởi đã quên đi nguồn gốc của nó. Có một điều hết sức ngộ nghĩnh, dí dỏm là có những từ vay mượn được thể hiện bằng vài cách đọc khác nhau, hoặc từ vay mượn đó lại “bắt cầu” qua từ tiếng Việt để mang nghĩa khác…

Nếu người Việt có câu cửa miệng “nhập gia tùy tục” thì các từ ngoại nhập cũng chịu tác động này. Từ đó, ta thấy gì?  Chính tiếng nói/ chữ viết là tài sản vô giá của một dân tộc, khi vay mượn thêm vốn từ của dân tộc khác làm giàu cho tiếng Việt thì các từ đó cũng phải chấp nhận và chịu sự chi phối theo cách sử dụng của người Việt. Tôi đồ rằng, ngay chính người “cho vay cũng khó có thể hiểu hết nghĩa vốn có của nó mà “người vay” đã vận dụng. Không những thế, nhìn rộng ra, ở mọi lãnh vực khác như về chính trị, tôn giáo,  văn hóa… khi du nhập vào nước Nam cũng đều chịu tác động này.

Trong quá trình khảo sát, nhà nghiên cứu Lê Minh Quốc khá ưu ái dòng văn chương bình dân, đặc biệt là ca dao, tục ngữ. Theo ông, chúng lưu giữ “dấu vết văn hóa ngàn năm của người Việt”, là những “viên ngọc còn tồn tại muôn đời” nên có thể lấy làm chuẩn, làm mẫu mực khi sử dụng làm văn liệu dẫn chứng. Đồng thời, bản sắc tiếng Việt cũng độc đáo ở những phương ngữ mang nét riêng biệt của mỗi cộng đồng dân cư. Đi từ cái riêng đến cái chung, rồi đi từ cái chung đến cái riêng, mới thấy hết sự đa dạng và thống nhất, tuy cách biểu hiện có khác nhau nhưng đều thấm đẫm tâm hồn và tính cách dân tộc.

Bản sắc của bất kỳ một giá trị vật chất nào cũng không đóng khung, không cố định mà phải có sự vận động và thay đổi. Tiếng Việt cũng thế thôi. Chính cộng đồng sử dụng đương thời sẽ là tập thể quyết định cho bản sắc đó… Tiếng Việt là máu của người Việt đã tồn tại hàng ngàn năm nay, ai có thể thay máu của một dân tộc. Hơn nữa, tại sao chúng ta không nhìn theo hướng tích cực, chính thế hệ trẻ (Gen Z) hôm nay đang là nhân tố làm giàu thêm cho tiếng Việt trong tương lai?

Công trình nghiên cứu phô diễn vẻ đẹp tiếng Việt.

Cuốn sách “Tiếng Việt lắt léo và lịch lãm” cũng phơi bày một điều đáng âu lo là hiện nay đã xuất hiện một thứ “tiếng Việt méo mó”, “tiếng Việt dị dạng”, “tiếng Việt nói ngọng”… Do người sử dụng không hiểu tiếng Việt? Không, họ hiểu tiếng Việt nhưng lại cố tình viết sai chính tả vì một lý do gì đó. Điều này, hoàn toàn có thể kiểm chứng trên mạng xã hội, thí dụ “hay thặc”, “nỗi bùn”, “kon chuột”, “pà con”, “chuyện giè đó?”, ”bình lựng” …

Thiết nghĩ, trải qua biết bao thăng trầm lịch sử, kể cả đổ xương máu chống lại âm mưu đồng hóa của giặc ngoại xâm, ông bà ta chắt chiu, gìn giữ và trao lại cho thế hệ sau vô số hạt gạo ngon, gạo quý lẽ nào ngày nay chúng ta lại nhẫn tâm ném vào đó cát, sạn như một cách giễu nhại, mua vui?

Bước vào hội nhập quốc tế sâu rộng, bản sắc tiếng Việt càng cần được gìn giữ và phát huy, như tâm sự của nhà nghiên cứu Lê Minh Quốc: “Trong sự giao thoa với nhiều ngôn ngữ, nhiều nền văn hóa khác nhau, tôi mường tượng tiếng Việt như con thuyền đang ra khơi, có lúc bình yên, có khi bão táp, có lúc hội nhập, có khi hòa tan nhưng rồi chúng ta vững tin, không bao giờ chệch hướng, bởi lẽ đã có “kim chỉ nam” định hướng cho hành trình tất yếu này. Kim chỉ nam đó là gì? Tôi luôn nghĩ đến tài sản quý báu bậc nhất mà cha ông ta đã phát huy, gìn giữ cho muôn đời sau chính là ca dao, tục ngữ, thành ngữ…”.

Tuy Hòa
Tin khác
Cựu chiến binh hồi tưởng mặt trận gần phía trước
Cựu chiến binh hồi tưởng mặt trận gần phía trước

Cựu chiến binh Trần Trí Thông gửi gắm niềm riêng qua trường ca ‘Mặt trận gần phía trước’ phát hành đúng dịp kỷ niệm 80 năm thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam.

Nhà văn Anh Đức trong ký ức đồng nghiệp thế hệ sau
Nhà văn Anh Đức trong ký ức đồng nghiệp thế hệ sau

Nhà văn Anh Đức được hậu sinh nhắc đến một cách trân trọng tại hội thảo kỷ niệm 10 năm ông qua đời, vừa tổ chức sáng 18/12 ở TP.HCM.

Tác giả trẻ My Tiên và vùng da thiêng nhiều cảm xúc
Tác giả trẻ My Tiên và vùng da thiêng nhiều cảm xúc

Tác giả trẻ My Tiên ở đất võ Bình Định vừa ra mắt tập thơ ‘Vùng da thiêng’ với nhiều cảm xúc nồng nàn về quê hương và con người Nam Trung bộ.

Mạch nha Thi Phổ
Mạch nha Thi Phổ

Làng Thi Phổ thuộc huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi, là nơi sản xuất loại mạch nha thơm ngon nổi tiếng trong cả nước, gọi là 'mạch nha Thi Phổ'.

Tác phẩm Hồ Biểu Chánh vẫn được công chúng đón nhận
Tác phẩm Hồ Biểu Chánh vẫn được công chúng đón nhận

Tác phẩm Hồ Biểu Chánh không chỉ được chuyển thể thành phim truyền hình và phim điện ảnh, mà còn liên tục tái bản với số lượng lớn để phục vụ độc giả.

Khảo cứu: Bài thơ 'Bán than' không phải của Trần Khánh Dư
Khảo cứu: Bài thơ 'Bán than' không phải của Trần Khánh Dư

Trong 'Quốc văn trích diễm', giáo sư Dương Quảng Hàm trích bài thơ 'Bán than' và cho là của Trần Khánh Dư. Tuy nhiên, nhiều nhà nghiên cứu cho rằng tác giả là người khác.

Nhà văn Nguyễn Quang Sáng đậm đà cốt cách Nam bộ
Nhà văn Nguyễn Quang Sáng đậm đà cốt cách Nam bộ

Nhà văn Nguyễn Quang Sáng, tác giả được giải thưởng Hồ Chí Minh, được hậu sinh kỷ niệm 10 năm ông đi xa, bằng một hội thảo tổ chức tại TP.HCM sáng 6/12.

Tinh hoa làng nghề chạm bạc Đồng Xâm
Tinh hoa làng nghề chạm bạc Đồng Xâm

Trên bia đá đền thờ tổ nghề chạm bạc Đồng Xâm có tuổi đời gần 600 năm ghi dấu ấn tinh hoa làng nghề và những điều răn dạy con cháu giữ nghiêm phép nghề.

'Hưng Hóa kí lược' - Một cuốn toàn thư về đất và người Tây Bắc
'Hưng Hóa kí lược' - Một cuốn toàn thư về đất và người Tây Bắc

Nội dung của 'Hưng Hóa kí lược' có 12 đề mục, bao gồm đầy đủ nội dung truyền thống của một cuốn địa chí.

Nhà thơ Đinh Nho Tuấn đoạt giải nhất ‘Nhân nghĩa đất phương Nam’
Nhà thơ Đinh Nho Tuấn đoạt giải nhất ‘Nhân nghĩa đất phương Nam’

Nhà thơ Đinh Nho Tuấn với chùm thơ về vẻ đẹp đô thị năng động và bao dung, đã được trao giải nhất cuộc thi thơ ‘Nhân nghĩa đất phương Nam’ năm 2024.

Nhà thơ xứ Nghệ có nốt nhạc mùa trong ký ức xanh
Nhà thơ xứ Nghệ có nốt nhạc mùa trong ký ức xanh

Nhà thơ xứ Nghệ Trần Quang Khánh chắt chiu cảm xúc những ngày quân ngũ và những năm dạy học để gửi gắm vào vần điệu chân thành và sâu lắng.

Vẻ đẹp núi rừng qua trang văn của tác giả dân tộc Thái
Vẻ đẹp núi rừng qua trang văn của tác giả dân tộc Thái

Vẻ đẹp núi rừng ở miền tây xứ Nghệ được tác giả Hữu Vi phác họa sinh động và quyến rũ qua tập truyện ngắn ‘Cái chết của bầy ong’.