Những bức xúc về trạm thu phí BOT cầu Bến Thủy (nối hai tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh) còn chưa kịp lắng xuống, thì bức xúc mới lại bùng lên ở trạm thu phí BOT Cầu Rác thuộc địa phận tỉnh Hà Tĩnh.
![]() |
Kêu chán không được, người dân lại đành phải mang xe đến chắn trạm thu phí để phản đối. |
Nguyên do là đoạn đường tránh TP Hà Tĩnh, có độ dài 16km, do TCty MTV hạ tầng Sông Đà làm chủ đầu tư, được khởi công từ năm 2009, theo hình thức BOT. Nay hoàn thành, chủ đầu tư cho đặt trạm thu phí tại Cầu Rác thuộc địa phận xã Cẩm Trung, huyện Cẩm Xuyên, để thu phí.
Đặt trạm thu phí để hoàn vốn là chuyện bình thường. Nhưng, điều không bình thường, khiến người dân bức xúc, là ở chỗ: trạm thu phí Cầu Rác lại nằm trên QL1A, cách dự án đường tránh TP Hà Tĩnh tới... 30km, nên tất cả những phương tiện không đi qua đường tránh, vẫn cứ phải nộp phí như thường. Kêu chán không được, người dân lại đành phải mang xe đến chắn trạm thu phí để phản đối.
Không phải chỉ riêng các trạm thu phí BOT Bến Thủy, Cầu Rác có hành vi buộc những phương tiện không lưu thông trên dự án cũng phải nộp tiền, mà còn cả chục trạm thu phí BOT của các dự án khác trên cả nước, cũng có hành vi như vậy, như trạm thu phí Quán Hàu (Quảng Bình), trạm thu phí Đức Trọng (Lâm Đồng)... Đến nỗi báo chí phải kêu lên, rằng “tràn lan trạm thu phí nằm nhầm chỗ”. Thật ra, cái tít đó chưa đủ, mà tên đầy đủ của nó phải là “tràn lan trạm thu phí cố tình nằm nhầm chỗ”.
Vì sao như vậy?
Lần ngược lại thời gian, người ta thấy tháng 6/2016, các báo đều dẫn lời ông Nguyễn Hồng Trường, Thứ trưởng Bộ GTVT về vấn đề này. Trả lời báo chí, ông Trường xác nhận có việc người dân không đi đường BOT vẫn phải trả tiền. Nhưng: “Đây là một giải pháp, mà giải pháp này có thể chấp nhận được. Tức là nếu chúng ta chỉ thu ở đường BOT không, thì các xe sẽ đi ở đường không thu phí, nếu như vậy thì nhà đầu tư sẽ không đủ khả năng để đầu tư đường mới”.
Thì ra nguyên nhân là ở đó. Đã có một “ông lớn” như vậy chống lưng, và một khi việc buộc người dân không đi vào đường BOT vẫn phải trả phí đã được coi là một “giải pháp”, thì việc các doanh nghiệp BOT đua nhau tìm mọi cách để buộc người dân phải móc hầu bao, dù không sử dụng dịch vụ của mình, là lẽ đương nhiên.
Nghĩ cũng lạ. Đường không thu phí là đường làm từ ngân sách Nhà nước, tức là từ tiền thuế của dân. Dân đã đóng thuế để làm đường rồi, tại sao lại vẫn phải góp phần “hoàn vốn” và mang lại lợi nhuận cho nhà đầu tư? Trước khi làm đường BOT, hẳn nhà đầu tư đã phải tính toán hết mọi khả năng, có hoàn được vốn, và có lãi, thì mới làm. Muốn hoàn được vốn và có lãi, thì cách duy nhất là làm đường cho thật tốt, và tạo ra thật nhiều các tiện ích khác. Lúc đó, người dân sẽ bỏ những con đường không thu phí để đi vào đường BOT, chứ sao phải dùng “đòn bẩn” để móc túi dân?
Cần phải gọi đúng tên của việc đặt trạm thu phí ở những chỗ có thể buộc những phương tiện không sử dụng đường BOT vẫn phải nộp tiền. Mà cái tên đúng nhất để gọi nó, chỉ có hai từ: Trấn lột!