Những bài đăng báo cuối cùng của cụ Lương Văn Can: [Kỳ 1] Bút danh N.C, Lương Ôn Như là ai?

Nguyên Phong - Thứ Ba, 03/10/2023 , 06:22 (GMT+7)

Chúng tôi tìm thấy khoảng gần 30 bài báo kí tên N.C mang những tiêu đề rất tiêu biểu cho con người yêu nước, thương dân và nặng lòng với văn hóa dân tộc...

Để rộng đường dư luận, chuyên mục Văn Việt- Tiếng Việt- Người Việt trích đăng lại một số bài kí tên N.C mà chúng tôi cho rằng của cụ Ôn Như Lương Ngọc Can để bạn đọc cùng thẩm lại nội dung và tinh thần của bài viết, coi như một tư liệu để cùng tìm hiểu về cụ cử Can và báo chí Việt Nam trước 1945.

Cụ cử Lương Văn Can không chỉ là người có công và đóng góp to lớn đối với phong trào Đông Kinh nghĩa thục, mà cụ còn để lại nhiều tác phẩn viết về văn học và lịch sử Việt Nam. TS Lý Tùng Hiếu trong bài “Di sản trước tác của Lương Văn Can” đăng trên Tạp chí “Xưa và nay” năm 2022 đã thống kê được 19 tác phẩm của cụ Lương Văn Can để lại cho đời. Tuy nhiên, ngoài 19 tác phẩm đó, chúng ta còn biết thêm cụ cử Lương Văn Can vẫn còn hàng chục bài báo đăng trên “Thực nghiệp dân báo” vào năm 1926 đầu năm 1927 trước lúc cụ qua đời (tháng 6/1927). 

Cụ Lương Ôn Như trong sách “Thương học phương châm”.

Những bài báo của Lương Văn Can với bút danh N.C

"Thương học phương châm” là cuốn sách của cụ Lương Văn Can do Nhà in Thụy Kí- Hà Nội xuất bản năm 1928. Cuốn sách như một cẩm nang cho các nhà buôn, người kinh doanh, như trong Lời tựa, Lương Văn Can viết: “Nhặt lấy các sách quan hệ về sự buôn bán, lược dịch ra như sau này để độc giả chọn lấy mà xem cho biết sự thể tình hình, may ra nghề buôn bán nước ra có phát đạt hơn trước được chăng”. Sách dày 39 trang với nhiều đề mục theo thứ tự là: Tư bản, Tổ chức sự buôn, Tính toán, Sổ sách, Thơ từ, Mua hàng, Thương hiệu, Thương tiêu, Thương địa, Thương điếm, Bầy hàng, Bán hàng, Quảng cáo, Giao tế tiếp dẫn, Điều lệ nhà băng, Thiếp hiện, Hối đoái, Sự buôn bán nước ta”.

Và manh mối đầu tiên mà chúng tôi tìm thấy được những bài báo của Lương Văn Can trên Thực nghiệp dân báo được bắt đầu từ mục “Sự buôn bán nước ta” trong cuốn sách này. Theo đó, mục này được đặt ở cuối cùng cuốn sách, từ trang 33 đến trang 39, và khác với các đề mục khác, dưới tên đề mục “Sự buôn bán nước ta” có dòng đề tựa: “Báo Thực nghiệp vào số mùng hai tháng hai năm Bính Dần, có một bài nói về sự buôn bán nước ta rất là rõ ràng thống thiết, nay biên ra như sau này để các nhà buôn ta coi đó làm gương”.

Lật giở lại chồng báo cũ Thực nghiệp dân báo, số mùng hai tháng hai năm Bính Dần, tức là ngày 15/2/1926 cho mấy kết quả:

Thứ nhất, đây là bài đăng kì 2 của một bài viết cùng nội dung “Sự buôn bán nước ta”, trước đó bài đăng kì 1 vào ngày 13/2/1926, và bài báo có tiêu đề là “Nghề buôn bán của người mình” được kí tên tác giả là N.C. Như vậy, chúng ta biết thêm được bút danh N.C là của cụ Lương Văn Can. Như chúng ta đều biết, cụ Lương Văn Can nguyên tên là Lương Ngọc Can, tự Ôn Như, biệt hiệu Sơn Lão. Có bài báo cụ kí tên là Lương Ôn Như và báo chí trước 1945 nhiều lúc vẫn gọi cụ là Lương Ngọc Can. Phải chăng bút danh N.C là viết tắt của tên chữ Ngọc Can chăng?

Thứ hai, điều để chúng tôi khẳng định bút danh N.C là của cụ Lương Văn Can bởi lẽ, bài “Nghề buôn bán của người mình” đăng trên Thực nghiệp dân báo có nhiều câu, chữ không hẳn giống với bài “Sự buôn bán nước ta”, tức là khi in sách “Thương học phương châm” đã được biên tập, chỉnh sửa.

Dấu ấn của sự biên tập, chỉnh sửa của chính tác giả bài “Nghề buôn bán của người mình” trong bài viết là: Tại số báo đăng kì 1, ngày 13/2/1926 viết “Xét ra cho kĩ thì biết cái nguyên nhân việc buôn bán của người mình không được tấn tới, bới có mười điều…”, nhưng sang số báo kì 2, đăng ngày 15, 16/2/1926 tác giả chỉ liệt ra 9 liệt điểm của nghề buôn nước ta và viết: “Chín cái điều liệt điểm đã nói như trên này, chính là những cái bệnh rất lớn, làm cho nhà buôn ta bó buộc vào cái đất eo hẹp mà không có đường mở mang, sa hãm vào cái cảnh thua sa sút….”

Như vậy, mặc dù ở đầu thống kê là 10 điều nhưng cuối bài chỉ có 9 điều (thiếu 1 điều) và cũng không được thống nhất. Sự thiếu sót này của cụ Lương Văn Can đã được điều chỉnh trong “Thương học phương châm” với sự bổ sung liệt điểm thứ 10, đó là “Khinh nội địa hóa”. Sự thay đổi nội dung “Chín” đã sửa thành “Mười” khi tác giả viết: “Mười cái điều nhược điểm đã nói như trên này, chính là cái bệnh rất lớn, làm cho nhà buôn ta bó buộc vào cái đất eo hẹp mà không có đường mở mang, sa hãm vào cái cảnh thua sút mà không có cơ phát đạt được…”.

Như vậy, chỉ có chính cụ Lương Văn Can viết bài “Nghề buôn bán của người mình” đăng 2 kì trên Thực nghiệp dân báo thì cụ mới dám sửa chữa lại bài viết của mình và đưa vào in trong sách của mình. Qua đó, có thể thấy bút danh N.C chính là của cụ Lương Văn Can.

Tìm hiểu Thực nghiệp dân báo năm 1926, chúng tôi tìm thấy khoảng gần 30 bài kí tên N.C và những bài báo này mang những tiêu đề rất tiêu biểu cho con người yêu nước, thương dân và nặng lòng với văn hóa dân tộc của cụ Lương Ngọc Can như: Pháp Việt đề huề (1/1/1926), Dân quyền ở xã hội ta (4/1/1926), Bàn về hợp quần (6/2/1926), Cái thái độ ôn hòa của người Việt Nam (26/2/1926), Mùa cờ bạc (10/3/1926), Lại sắp có việc hưng công đại chẩn chăng? (20/3/1926), Quan tham bởi đâu (22/3/1926), Ta cần phải bảo tồn cựu học (29/4/1926), Làm người cần phải tri sỉ (8/5/1926), Cái tục kiêng tên của người mình (13/5/1926), Lòng ước vọng của người Việt Nam đối với công nghệ (21/5/1926), Bàn về tư tưởng quốc gia (28/5/1926), Bàn về thượng võ (7/6/1926), Tấm lòng trung thực đối với nước (21/6/1926), Ta phải phòng bị tật bệnh đương mùa hạ (25/6/1926), Thế nào là Viện hàn lâm (1/7/1926), Bàn về tân dân (3/7/1926), Thích nghĩa tân dân (18/7/1926),  Công nghệ ta tại sao mà kém (29/7/1926), Một việc quan trọng trong mùa nước lớn (5/8/1926), Công đức (6/8/1926), Người trong một nước thì thương nhau cùng (13/8/1926).

Những người bán gạo - Sưu tập của Albert Kahn. 

Trong số những bài đó, ngoài những bài rút ruột rút gan từ tấm lòng tận trung, tận hiếu, vì nước, thương dân của cụ Cử thì có nhiều bài do Cụn lược dịch từ tác phẩm của Ẩm Băng Lương Khải Siêu – một trong những tác giả của “tân thư” mà Đông Kinh nghĩa thục đã từng truyền bá như: Bàn về thượng võ, Bàn về tân dân, Thích nghĩa tân dân, Công đức… Điều này cho thấy, Đông Kinh nghĩa thục chỉ bị dập tắt về hành chính và mặc dù thực dân Pháp bắt bớ, đàn áp, tù đầy nhưng tinh thần của Đông Kinh nghĩa thục thì không gì có thể dập tắt, không sức mạnh nào có thể đàn áp.

Những bài báo kí tên Lương Ôn Như

Thực nghiệp dân báo năm 1927 đăng 3 bài kí tên tác giả là Lương Ôn Như, đó là các bài: Kính cáo quan giới (16/2/1927), Trung cáo quốc dân (21/2/1927) và bài Tứ dân luận (27/2/1927).

Tờ Thực nghiệp dân báo cũng thể hiện sự kính trọng, cảm phục đối với cụ cử Lương Ngọc Can khi đăng bài Trung cáo quốc dân, bên dưới tít báo có dòng đề tựa của bản báo: “Bài này của cụ cử hàng Đào, bản quán đăng lên đây để cộng đồng lãm”.

Trong phạm vi tờ Thực nghiệp dân báo, bài báo cuối cùng của cụ Lương Ngọc Can đăng vào ngày 27/2/1927. Như chúng ta đã biết, cụ cử Lương Ngọc Can mất ngày 13/6/1927, như vậy cụ vẫn tích cực tham gia viết báo, hoạt động giáo dục cho quốc dân đến những ngày cuối cùng của cuộc đời. Và đặc biệt hơn là tinh thần Đông Kinh nghĩa thục trong người cụ cử sáng chói đến hơi thở cuối cùng.

Thiết nghĩ, những thông tin về bút danh N.C và những bài báo cuối cùng của cụ cử Can chúng tôi trình bày ở đây mới chỉ là giả thuyết ban đầu, nhưng dẫu thế nào, đọc các bài kí tên N.C bạn đọc ngày nay vẫn thấy tấm lòng yêu nước, thương nòi, mong muốn cho nước Nam ta được tấn tới phát triển của tác giả bài báo đó. (còn nữa)

Nguyên Phong
Tin khác
'Tắt lửa lòng' của Nguyễn Công Hoan được thắp lại trên sân khấu
'Tắt lửa lòng' của Nguyễn Công Hoan được thắp lại trên sân khấu

‘Tắt lửa lòng’ của nhà văn Nguyễn Công Hoan sau 90 năm xuất hiện trên sân khấu cải lương lại được đưa lên sân khấu kịch nói vào dịp Tết Ất Tỵ.

Đánh đáo - trò chơi dân gian của trẻ con dịp Tết
Đánh đáo - trò chơi dân gian của trẻ con dịp Tết

Khắp các khoảnh đất, dưới các bụi tre, bên đình đều có xới đáo của bọn trẻ con. Quần áo mới, túi rủng rẻng, mồ hôi, mồ kê bết tóc, hăng say và cay cú.

Bầy rắn của nhà thơ Hữu Loan
Bầy rắn của nhà thơ Hữu Loan

Nhớ năm 1988, Hữu Loan trở lại Hà Nội sau bao năm biền biệt. Đưa cụ Hữu Loan cùng đám bạn bám theo về khu tập thể, chợt tôi lóe ra một quyết định.

Truyện ngắn của nhà văn Phạm Lưu Vũ: Đạo dụ tân kinh
Truyện ngắn của nhà văn Phạm Lưu Vũ: Đạo dụ tân kinh

Có câu rằng: “Số thầy thì để cho ruồi nó bâu”.

Lễ nghi Tết chốn cung đình
Lễ nghi Tết chốn cung đình

Huế đẹp không chỉ từ Quần thể di tích Cố đô mà đẹp từ trong ý thức của mỗi người về văn hóa lễ hội.

Đình nguyên Hoàng giáp Bùi Sĩ Tiêm: 'Còn một lòng âu việc nước'
Đình nguyên Hoàng giáp Bùi Sĩ Tiêm: 'Còn một lòng âu việc nước'

Cuộc đời làm quan của Bùi Sĩ Tiêm sẽ còn thăng tiến nếu ông không nói lời ngay thẳng để vạch ra những nguyên nhân khiến xã hội lúc đó rối ren, hỗn loạn.

Truyện ngắn của nhà văn Phạm Ngọc Tiến: Thăm thẳm vòng đời
Truyện ngắn của nhà văn Phạm Ngọc Tiến: Thăm thẳm vòng đời

Non tháng nữa là Tết nhưng nắng cứ vàng rờ rỡ cả ngày, còn may trời vẫn se se lạnh lúc cuối chiều nên cữ đạp xe thể thao thường nhật của ông Cả Ngưỡng xem ra nhàn nhã khác hẳn ngày hè nóng nực hay tiết thu thất thường khi oi nồng lúc mát mẻ.

Giao thừa bâng khuâng những hương vị hoài niệm xa xưa
Giao thừa bâng khuâng những hương vị hoài niệm xa xưa

Giao thừa bâng khuâng thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, như réo gọi những thanh âm một thời xa xưa từ ký ức vọng về từng đợt nôn nao.

'Trời đã mới người càng nên đổi mới'
'Trời đã mới người càng nên đổi mới'

Bước vào kỷ nguyên mới - kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, ta hãy cùng đọc, cùng ngẫm để cùng thấm tư tưởng sống này của Phan Bội Châu.

Nhà nghiên cứu đam mê khám phá phong tục thờ cúng cổ truyền
Nhà nghiên cứu đam mê khám phá phong tục thờ cúng cổ truyền

Nhà nghiên cứu Trung Chính Quách Trọng Trà nhân dịp Tết Ất Tỵ vừa giới thiệu cuốn sách ‘Thờ cúng cổ truyền Việt Nam – Nghi lễ và thực hành nghi lễ’.

Sài Gòn cuối năm âm thầm bao nhiêu thương nhớ
Sài Gòn cuối năm âm thầm bao nhiêu thương nhớ

Sài Gòn cuối năm bao giờ cũng vội vàng, sự hối hả của đô thị phương Nam dường như dồn lại trong những tờ lịch cuối cùng rời khỏi bloc lịch.

Một tiếng cười xua tan mọi cay cực nhân gian
Một tiếng cười xua tan mọi cay cực nhân gian

Một tiếng cười từ người xưa luôn có sức gợi mở hy vọng cho người nay. Năm Ất Tỵ 2025, kỷ niệm 110 năm ngày sinh của nhà văn Nam Cao (1915 - 1951) thì thử tìm một tiếng cười trong trang viết tác giả tiêu biểu của dòng văn học hiện thực phê phán, cũng là điều thú vị.

Sự kiện