Phan Kế Bính - người có công với học giới nước nhà

Lí Học - Thứ Năm, 30/05/2024 , 11:10 (GMT+7)

Ngày 31/5/1921 là ngày cụ cử Phan Kế Bính tạ thế cõi trần. Cũng trong hôm đó, báo Thực nghiệp số 177 đăng bài 'Một cái tang chung cho báo giới nước nhà'.

Việt Nam phong tục – bản in của NXB Kim Đồng năm 2020 được đánh giá là theo đúng nguyên bản và ghi chính xác thời điểm tác phẩm được công bố năm 1915.

Ngày 31/5/1921 là ngày cụ cử Phan Kế Bính tạ thế cõi trần. Cũng trong hôm đó, báo Thực nghiệp số 177 đăng bài của Tống Thần Trần Văn Quang, là chủ bút của tờ báo với tiêu đề “Một cái tang chung cho báo giới nước nhà” đã thể hiện những suy nghĩ và đánh giá của một chủ bút tờ báo trước sự ra đi bất ngờ của nhà văn, nhà báo, dịch giả Phan Kế Bính.

1. Người có công với học giới nước nhà

Theo đó, chủ bút Trần Văn Quang cho biết rằng, cụ cử Phan Kế Bính bị “thụ bệnh từ năm ngoái”, tức là từ 1920, nên “Ông phải buông ngòi bút sắt mà về tĩnh dưỡng ở làng Thụy Khuê quê nhà, kí giả thường đi thăm ông, cùng ông thuật lại những điều kết quả về con đường dĩ vãng mà lo tính điều tạo nhân của bước đường tương lai…”

Và “những lời cùng nhau đàm luận còn văng vẳng bên tai, mà đã có cái thảm trạng kẻ dương gian người địa phủ này”, đó là những lời cụ cử Phan “than thở về phần đức dục nước nhà gặp cơn tai biến, hầu như trong thời đại bái kim này, cái chữ nghĩa vật chất thịnh hành đến nỗi đã phá hoại một phần công quả khá lớn cái chủ nghĩa tinh thần khiến cho trong khắp các giới, tuy bề biểu diện còn rất lớn là tươi mầu đẹp vẻ, mà trong lí diện thì suy đồi bạc nhược”.

Cụ cử Phan “định soạn một pho sách luân lí, đem cựu học mà dung hòa với tân học để cho bọn tân học sau này dù xung đột ở chốn vật chất chiến trường mà cũng duy trì được đôi chút quốc túy, họa chăng ở con đường tương lai mới lưu lại được những vết thơm của thầy hiền cha thánh nghìn xưa”.

Tất nhiên, chủ bút Trần Văn Quang nhận xét, cụ cử Phan Kế Bính “không phải là người thủ cựu quá đáng”, “không phải là người nhất đán phá hoại cái nền cổ cho tiệu diệt hẳn” nên “thuở sinh thời ông vốn nhiệt thành về việc cải lương hương lệ, chẳng những ông cổ động ở báo chương mà thôi, ông thực hành ngay việc cải lương ở làng ông. Làng Thụy Khuê nhờ về ông mà sự kết quả trong cuộc cải lương ngày nay rất là tươi tốt, nổi tiếng trong các dân xã về hạ Hà Đông, là hạt rất nhiều làng cải lương hơn các hạt khác”.

 Câu chuyện cảm động nhất mà chủ bút tờ Thực nghiệp kể lại là “chưa được mười lăm hôm, ở ngay trên giường”, cụ cử Phan Kế Bính cầm tay Trần Văn Quang “rớm nước mắt mà than rằng: Đệ này ở trên cõi trần chẳng còn bao năm ngày nữa, trông về con đường dĩ vãng của học giới nước nhà thì rất ngắn ngủi, mà cái tiền đồ thì còn xa lăng lắc. Cái trách nhiệm của quý hữu là một tay nhiệt thành trong làng văn ta thực là nặng nề lắm thay.

Làng văn ta từ khi nền quốc văn gây dựng lên đến giờ, hình như vẫn chưa thành lập được cái chế độ thống nhất như trong thời đại các bậc tiền bối. Bởi vậy các nhà văn sĩ vẫn không có cái cảm tình âu yếm, không đem cái dây thân ái mà liên lạc cùng nhau, hiện nay chia làm ba phái: Phái cựu học, phái tân học cùng phái quốc văn. Cựu học hình như quá thiên về tinh thần mà ghẻ lạnh tân học. Phái tân học thì xu hường về đường vật chất thường không chịu cùng với cựu học mà tác thành ra một nền văn học hoàn toàn”.

Qua đó, chủ bút Trần Văn Quang viết: “xem đó đủ biết ông Phan Kế Bính không bao giờ quên tấm lòng ưu thời mẫn thế. Những lời ông nói đó thành ra ông vĩnh quyết với kí giả đây, khiến cho kí giả không bao giờ quên được.{…}Than ôi! Non Nùng còn đó, công Nhị còn đây, nước chẩy mây bay tình dài giấy ngắn. Kí giả viết bài này để cùng quốc dân kỉ niệm một bậc tiền bối đã có công với học giới nước nhà”.

Công với học giới nước nhà đó, thể hiện tới ngày nay, khi tập “Việt Nam phong tục” của cụ cử Phan Kế Bính được bạn đọc đón nhận và tái bản nhiều lần.

Thực nghiệp dân báo, số ra ngày 1/6/1921 đã đăng bài về tang lễ cụ cử Phan Kế Bính.

2. Nói lại cho rõ: “Việt Nam phong tục” được xuất bản lần đầu năm 1915, không phải 1913-1914

“Việt Nam phong tục” vốn là những bài viết có hệ thống về phong tục Việt Nam của Phan Kế Bính đăng trên Đông Dương tạp chí năm 1915. Tới khi Phan Kế Bính từ trần (năm 1921) tới 1945 thì “Việt Nam phong tục” chưa lần nào in thành sách.

Ngày nay, nhiều cuốn sách tái bản “Việt Nam phong tục” cho rằng, cuốn sách đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 24 đến số 49 năm 1913-1914 là một sự sai lầm đáng tiếc và những người biên tập sách đã không có một cơ sở dữ liệu nào để khẳng định điều này. “Đông Dương tạp chí” năm 1913-1914 lưu trữ tại Thư viện Quốc gia Việt Nam không có trang nào đăng nội dung của Việt Nam phong tục. Sự thật là Việt Nam phong tục của Phan Kế Bính đã được đăng tải trên Đông Dương tạp chí vào các số báo từ số 24 đến số 59 năm 1915 chứ không phải năm 1913-1914 như một số thông tin từ trước đến nay vẫn khẳng định.

Tài liệu này không thấy trong Thư viện Quốc gia Việt Nam mà chúng tôi tìm thấy do một nhà sưu tầm sách ở Thành phố Hồ Chí Minh cung cấp. Và, những nội dung theo bản gốc đó đã được Nhà xuất bản Kim Đồng tái bản năm 2020 với những hình ảnh vẽ minh họa rất đẹp của họa sĩ Bùi Thủy. Đó là trên góc độ văn bản.

Ở góc độ khác, bài điếu của ông Nguyễn Văn Vĩnh đọc tại đám tang cụ cử Phan ngày 1/6/1921 có câu “Bộ Việt Nam phong tục đăng trong năm 1915 thật là một cái tài liệu để kê cứu rất quý báu” đã cho thấy năm Việt Nam phong tục đăng trên báo là 1915. Hơn nữa, năm 1945, học giả Phạm Quỳnh với bài viết “Viếng ông Phan Kế Bính” in trong cuốn Thượng Chi văn tập, tập V. Đắc Lộ thư xã xuất bản đã nói rất rõ rằng: “còn tập Việt Nam phong tục và tập Việt Hán văn khảo đã đăng trong Đông Dương tạp chí năm xưa mà chưa từng in riêng ra sách. Nên ước ao rằng báo quán Trung Bắc tân văn sẽ đem in xuất bản hai quyển ấy, thời chắc quốc dân sẵn lòng hoan nghênh, vì là những sách đứng đắn, có giá trị, không giống những tập thơ văn mới xuất bản gần đây” thì cho thông tin rất rõ rằng Việt Nam phong tục mới chỉ đăng trên Đông Dương tạp chí chứ chưa từng in thành sách.

Ở đây, ý Phạm Quỳnh ước ao là báo Trung Bắc tân văn in 2 cuốn trên, còn thực tế cuốn Việt Hán văn khảo đã được Nhà in năm 1938 tại Sài Gòn do Phó bảng Hoàng Tăng Bí viết đề tựa.

Và tới nay, chưa thấy thư viện nào, nhà sưu tập nào có được cuốn sách “Việt Nam phong tục” in năm 1915 do một nhà in, nhà xuất bản nào đó in, ngoài bản đăng báo trên Đông Dương tạp chí.

Các bản in tái bản “Việt Nam phong tục” do Phong trào văn hóa in năm 1971 tại Sài Gòn và Nhà sách Khai trí in năm 1973 đều ghi chung một thông tin: “Trích trong Đông Dương tạp chí, từ số 24 đến số 49 (1913-1914)”. Sau này một số nhà xuất bản ở Miền Bắc tái bản cũng ghi thông tin như vậy và không kiểm chứng. Đó là một sự nhầm lẫn đáng tiếc bởi không căn cứ vào tư liệu gốc. Sự thật là Việt Nam phong tục in trên Đông Dương tạp chí vào năm 1915 và chưa từng in thành cuốn sách riêng biệt do một nhà xuất bản nào ấn hành khi tác giả còn sống và tới nhiều năm sau.

Lí Học
Tin khác
Hồ Chí Minh và vẻ đẹp vĩ nhân luôn tin ở con người
Hồ Chí Minh và vẻ đẹp vĩ nhân luôn tin ở con người

‘Hồ Chí Minh - Người tin ở con người’ là tuyển thơ của tác giả Hải Như, được ấn hành nhân kỷ niệm 95 năm thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam.

Tương truyền dấu chữ người thơ xưa & bước chân Đầu Đà người tu nay
Tương truyền dấu chữ người thơ xưa & bước chân Đầu Đà người tu nay

Thơ Hồ Xuân Hương có sức ảnh hưởng to lớn đến mức ngoài phần thơ 'chính hiệu', còn trên trăm bài phổ biến trong dân gian cũng được 'tương truyền' là do bà sáng tác.

‘Đóa hoa sương núi’ ẩn hiện ước mơ những đứa trẻ Raglai
‘Đóa hoa sương núi’ ẩn hiện ước mơ những đứa trẻ Raglai

‘Đóa hoa sương núi’ của tác giả Tâm An được ra mắt sáng mồng ba Tết Ất Tỵ tại lễ hội Đường sách TP.HCM, chia sẻ cuộc sống những đứa trẻ dân tộc Raglai.

'Tắt lửa lòng' của Nguyễn Công Hoan được thắp lại trên sân khấu
'Tắt lửa lòng' của Nguyễn Công Hoan được thắp lại trên sân khấu

‘Tắt lửa lòng’ của nhà văn Nguyễn Công Hoan sau 90 năm xuất hiện trên sân khấu cải lương lại được đưa lên sân khấu kịch nói vào dịp Tết Ất Tỵ.

Đánh đáo - trò chơi dân gian của trẻ con dịp Tết
Đánh đáo - trò chơi dân gian của trẻ con dịp Tết

Khắp các khoảnh đất, dưới các bụi tre, bên đình đều có xới đáo của bọn trẻ con. Quần áo mới, túi rủng rẻng, mồ hôi, mồ kê bết tóc, hăng say và cay cú.

Bầy rắn của nhà thơ Hữu Loan
Bầy rắn của nhà thơ Hữu Loan

Nhớ năm 1988, Hữu Loan trở lại Hà Nội sau bao năm biền biệt. Đưa cụ Hữu Loan cùng đám bạn bám theo về khu tập thể, chợt tôi lóe ra một quyết định.

Truyện ngắn của nhà văn Phạm Lưu Vũ: Đạo dụ tân kinh
Truyện ngắn của nhà văn Phạm Lưu Vũ: Đạo dụ tân kinh

Có câu rằng: “Số thầy thì để cho ruồi nó bâu”.

Lễ nghi Tết chốn cung đình
Lễ nghi Tết chốn cung đình

Huế đẹp không chỉ từ Quần thể di tích Cố đô mà đẹp từ trong ý thức của mỗi người về văn hóa lễ hội.

Đình nguyên Hoàng giáp Bùi Sĩ Tiêm: 'Còn một lòng âu việc nước'
Đình nguyên Hoàng giáp Bùi Sĩ Tiêm: 'Còn một lòng âu việc nước'

Cuộc đời làm quan của Bùi Sĩ Tiêm sẽ còn thăng tiến nếu ông không nói lời ngay thẳng để vạch ra những nguyên nhân khiến xã hội lúc đó rối ren, hỗn loạn.

Truyện ngắn của nhà văn Phạm Ngọc Tiến: Thăm thẳm vòng đời
Truyện ngắn của nhà văn Phạm Ngọc Tiến: Thăm thẳm vòng đời

Non tháng nữa là Tết nhưng nắng cứ vàng rờ rỡ cả ngày, còn may trời vẫn se se lạnh lúc cuối chiều nên cữ đạp xe thể thao thường nhật của ông Cả Ngưỡng xem ra nhàn nhã khác hẳn ngày hè nóng nực hay tiết thu thất thường khi oi nồng lúc mát mẻ.

Giao thừa bâng khuâng những hương vị hoài niệm xa xưa
Giao thừa bâng khuâng những hương vị hoài niệm xa xưa

Giao thừa bâng khuâng thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới, như réo gọi những thanh âm một thời xa xưa từ ký ức vọng về từng đợt nôn nao.

'Trời đã mới người càng nên đổi mới'
'Trời đã mới người càng nên đổi mới'

Bước vào kỷ nguyên mới - kỷ nguyên vươn mình của dân tộc, ta hãy cùng đọc, cùng ngẫm để cùng thấm tư tưởng sống này của Phan Bội Châu.