Trong đó du lịch sinh thái đang được rất nhiều du khách quan tâm. Tuy nhiên, chúng ta chưa phát triển mạnh các làng nghề kết hợp du lịch, giáo dục trải nghiệm và thiếu những điểm giới thiệu sản phẩm tại các tuyến, tour du lịch. Từ vấn đề trên, chúng tôi đưa ra một số giải pháp và tham mưu cho thành phố Hà Nội triển khai thực hiện, thậm chí ban hành những cơ chế chính sách đặc thù.
Thứ nhất là xây dựng những trung tâm lớn quốc tế tại Hà Nội để trưng bày triển lãm giới thiệu làng nghề của cả nước, vì Hà Nội là đầu mối quốc tế và có những điểm giới thiệu sản phẩm gắn liền với các tour du lịch.
Vấn đề thứ hai, với các làng nghề truyền thống có khả năng phát triển du lịch, giáo dục trải nghiệm thì cần dự án đầu tư phát triển đồng bộ nông nghiệp, làng nghề nông thôn kết hợp du lịch giáo dục trải nghiệm. Vì tôi biết có những làng nghề có những bức tranh cổ hàng vài trăm năm vẫn được lưu giữ, nếu công bố lên thì rất nhiều người muốn về thăm.
Phải có những trang trại giáo dục làm nông nghiệp; phát triển sản phẩm nông nghiệp để phục vụ khách du lịch đến ăn uống ở làng nghề mang đặc trưng vùng miền. Đặc biệt là cần có chính sách hỗ trợ trực tiếp các doanh nghiệp xuất khẩu sản phẩm của làng nghề để ngày càng tự chủ được thị trường xuất khẩu và phát triển thị trường trong nước.
Bên cạnh đó, sản phẩm làng nghề phải định hình và trở thành biểu tượng cho từng địa danh; phát triển đồ lưu niệm từ sản phẩm của làng nghề; phát triển hàng thủ công phục vụ tiêu dùng thay dần sản phẩm công nghiệp.
Bởi hiện nay, có làng nghề đan cỏ tế ở Phú Túc sản xuất được tất cả vật dụng trong gia đình, chúng ta cũng có gốm sứ Bát Tràng, đồ gỗ thì rất nhiều... Đặc biệt, ở xã Khai Thái (huyện Phú Xuyên), có hợp tác xã sản xuất các sản phẩm từ xơ chuối, sợi chuối được các nước rất ưa chuộng. Những sản phẩm đó sử dụng rất tốt. Tôi cho rằng đó là tài nguyên để phát triển.
Tôi cũng đã đi nhiều làng nghề và thấy rằng, bài toán phát triển thương hiệu của làng nghề hiện nay đang nảy sinh mâu thuẫn giữa một bên là nghệ nhân thì muốn sản phẩm sáng tạo của mình phải mang tên mình, nhưng ở đó sản phẩm mang lợi nhuận tập thể lại chưa được quan tâm.
Để quản lý chất lượng sản phẩm thì phải quản lý thương hiệu tập thể, nhãn hiệu tập thể để có những mẫu thiết kế phù hợp với thị hiếu thị trường. Và trên cơ sở đó, các nghệ nhân nâng cao, chuẩn hóa quy trình sản xuất, tạo ra sản phẩm chất lượng cao. Đó chính là tiêu chí chấm điểm nghệ nhân. Đó là giải pháp để giải quyết mâu thuẫn này.
Để hỗ trợ, tạo thuận lợi về cac thủ tục cho doanh nghiệp đẩy nhanh tiến độ cac dự án đầu tư phát triển sản phẩm du lịch, hoàn thiện cơ sở hạ tầng phục vụ du lịch, Hà Nội đã phê duyệt nhiệm vụ thực hiện dự án bảo tồn, phát huy giá trị làng nghề gốm sứ Bát Tràng, làng nghề dệt lụa Vạn Phúc thành điểm du lịch đạt tiêu chuẩn quốc gia, quốc tế...; từ đó phát huy vai trò của du lịch với phát triển sản xuất, tiêu thụ sản phẩm làng nghề.