| Hotline: 0983.970.780

Chủ Nhật 17/06/2012 , 09:42 (GMT+7)

09:42 - 17/06/2012

Thư gửi bà bán bún

Thưa bà, đến hôm nay tôi mới mạo muội viết mấy dòng cho bà. Sở dĩ có sự chậm trễ này vì tôi muốn có thời gian để suy nghĩ chín chắn hơn. Mong hương hồn bà ở bên kia chín suối thấu hiểu cho tôi.

Thưa bà, đến hôm nay tôi mới mạo muội viết mấy dòng cho bà. Sở dĩ có sự chậm trễ này vì tôi muốn có thời gian để suy nghĩ chín chắn hơn. Mong hương hồn bà ở bên kia chín suối thấu hiểu cho tôi.

Cách đây vài năm, nếu như gặp bà, chắc hẳn tôi chẳng xem bà ra cái đinh gì cả vì tôi là một tổng giám đốc bệ vệ lên xe xuống kiệu. Còn bà - xin lỗi - chỉ là bà bán bún chạy chiếc xe máy cà tàng, đám bún khô nhỏ nhoi kia làm sao chịu nổi “quả đấm thép” của tôi!

Bà bán bún ơi, tôi và bà cùng có một đặc điểm chung là cùng ra đi một cách đột ngột, chỉ khác nhau ở điểm duy nhất là bà để tài sản cả nghìn tỉ cho người thân, còn tôi để khoản nợ cả nghìn tỉ cho người… dân. Đôi lúc tôi cứ tự hỏi tại sao lại không biết bà sớm hơn nhỉ? Tôi sẽ mời bà về cộng tác ngay thay cho lũ quân sư quạt mo được đào tạo bài bản kia…

Thuở sanh thời tôi biết bà chật vật lắm trong ngành bún vì gặp cả nghìn đối thủ cạnh tranh. Còn tôi ung dung một mình một cửa độc quyền. Bà cũng kinh doanh thêm đất đai, còn tôi hơn hẳn bà khi tung tiền làm thêm trong các lĩnh vực khách sạn, du lịch, bất động sản, cho thuê văn phòng… Vậy mà kết cục của tôi sao lại buồn quá?

Tối qua tôi lật sách ra đọc, chợt ngộ ra rằng nếu tôi mời bà về thì kết quả kinh doanh cũng không khả quan hơn. Đơn giản đồng tiền bà kiếm được bằng mồ hôi nước mắt nên bà trân trọng nó, quý giá nó. Còn đồng tiền kinh doanh của tôi là tiền của dân, nên tôi đã coi thường để rồi dẫn đến kết quả ngày hôm nay…

Giá như tôi biết bà sớm hơn, bà bán bún ơi!

Tổng giám đốc Lỗ

Theo Tuổi trẻ

 

>> Trả két sắt, ngân hàng bị kiện
>> Người con nuôi lên tiếng

 

 

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm