| Hotline: 0983.970.780

Thứ Tư 23/01/2019 , 06:30 (GMT+7)

06:30 - 23/01/2019

Chính quyền, các cơ quan chức năng ở đâu?

Càng gần tết, vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm càng trở nên nóng bỏng. Chỉ trong mấy ngày, liên tiếp những vụ sản xuất thực phẩm “siêu bẩn” được phát hiện, khiến dư luận xã hội rúng động, vì không một ai có thể tưởng tượng được là trên đời lại có những kẻ táng tận lương tâm đến thế.

Đó là vụ sản xuất rượu sâm banh, rượu nho “siêu tốc” bằng hóa chất độc hại ở ngay trong lòng quận Hà Đông (Hà Nội). Một loại hóa chất có màu rượu sâm banh, rượu nho được bơm vào chai, và sau đó là nước, rồi được dán nhãn, đóng thùng. Chỉ cần 2 phút là xong một chai rượu.

Kỹ nghệ sản xuất rượu "siêu tốc" tại cơ sở của bà Nguyễn Thị Hoa nằm trên đường Ba La (phường Phú La, quận Hà Đông, Hà Nội) (Ảnh: Báo Lao động)

Đó là vụ hàng trăm con lợn chết vì lở mồm long móng, đã bốc mùi hôi thối nồng nặc được một cơ sở giết mổ ở huyện Vĩnh Tường (Vĩnh Phúc) xả thịt, chuyển vào một cơ sở chế biến gần đó. Và chỉ sau mỗi 48 tiếng, hàng tạ “thịt heo sấy” “thịt trâu gác bếp” lại ra lò. Rồi lợn chết thối vì bệnh lở mồm long móng biến thành lợn Mán, lợn rừng. Và rất nhiều vụ khác, không thể kể ra hết được...

Có một điều lạ là: Tất cả những vụ sản xuất thực phẩm “siêu bẩn” đó, đều do báo chí phanh phui ra. Không có vụ nào được chính quyền hay các cơ quan chức năng (công an, quản lý thị trường...) phát hiện.

Nhà báo không có chức năng trinh sát. Nhà báo không được rèn luyện võ thuật. Nhà báo không được trang bị bất cứ một loại công cụ hỗ trợ nào để bảo vệ mình khi dấn thân vào những ổ sản xuất, những trung tâm phân phối thực phẩm bẩn, vốn là căn cứ của bọn côn đồ. Vì lợi nhuận, chúng sẵn sàng hành hung, đập phá phương tiện của những người có ý định phanh phui tội ác của chúng ra ánh sáng. Nhưng để bảo vệ người tiêu dùng, các nhà báo sẵn sàng dấn thân, bất chấp nguy hiểm. Trong khi đó, các lực lượng chức năng thì có tất cả, từ quyền hạn cho đến công cụ, nói cách khác, đó là được “trang bị đến tận răng”... để phục vụ công tác. Nhưng vì sao không phát hiện được?

Vì sao một cơ sở sản xuất rượu bẩn tồn tại ngay trong một con ngõ ở quận Hà Đông, hàng ngày có hàng chục xe ô tô mang biển kiểm soát của hàng chục tỉnh khắp trong nam ngoài bắc, ra vào nườm nượp, khuân hết thùng lớn thùng bé lên xe chở đi, mà từ chính quyền đến công an, quản lý thị trường... đều không ai biết? Vì sao một cơ sở giết mổ lợn chết chỉ ở cách trụ sở UBND xã vài trăm mét, tồn tại hàng năm trời, mà không ai phát hiện ra; Vì sao một cơ sở sấy thịt lợn chết nằm chềnh ềnh trong xã, hàng ngày xe chở thịt chưa sấy, chở thịt đã sấy vào ra tấp nập, mà chẳng một ai để ý? Các “quan” còn bận những việc gì?

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm