“Chuột chũi chiến đấu” là một trong những dự án tham vọng của Liên Xô với mục tiêu đề ra là trong trường hợp xấu nhất, nó có thể đào hầm sâu vào lòng nước Mỹ và đặt những quả bom nguyên tử, gây thương vong tối đa.
Hình ảnh phác họa về cỗ máy “chuột chũi chiến đấu” của Liên Xô. Ảnh: Russia Beyond. |
Theo một số báo cáo, vào thời kỳ cao điểm Chiến tranh Lạnh, ông Nikita Khrushchev, tổng bí thư đảng Cộng sản Liên Xô lúc bấy giờ, đã bí mật ra lệnh nghiên cứu, chế tạo ra những thiết bị hoạt động trong lòng đất, hay còn được gọi với tên khác là cỗ máy “chuột chũi chiến đấu”, nhằm mục tiêu phá hủy các đường dây liên lạc hay căn cứ quân sự ngầm của Mỹ.
Ý tưởng về việc tạo ra một cỗ máy, giống như những con chuột chũi, có khả năng đào các đường hầm dưới lòng đất và thâm nhập sâu bên trong lòng Trái Đất mà không bị phát hiện khiến không chỉ các nhà viết tiểu thuyết viễn tưởng thích thú mà còn thu hút được sự quan tâm của cả những nhà khoa học và chuyên gia hàng đầu Liên Xô thời ấy, theo Russia Beyond.
Vào nửa đầu thế kỷ 20, những thiết bị đào đất như mô tả ở trên vẫn được coi là siêu vũ khí. Cỗ máy chiến đấu dưới lòng đất đầu tiên được kỹ sư Pyotr Rasskazov đến từ Moscow thiết kế vào năm 1904. Tuy nhiên, ông lại qua đời quá sớm để có thể chứng kiến ý tưởng của mình “đơm hoa kết trái”. Ở giai đoạn đầu cuộc Thế chiến I, các bản vẽ của ông bị mất và sau đó người ta tìm thấy chúng tại Đức.
Đầu những năm 1930, Liên Xô bắt đầu hồi sinh ý tưởng về vũ khí xuyên lòng đất và người nhận trọng trách hiện thực hóa tham vọng này là kỹ sư Rudolf Trebelevsky. Ông muốn thiết kế ra một cỗ máy với vẻ ngoài trông giống những con chuột chũi thực sự trong tự nhiên.
Trebelev đã ngày đêm mày mò, nghiên cứu cho ra đời một nguyên mẫu máy đào thử nghiệm. Con “chuột chũi máy” của Trebelevsky được thiết đế kể có thể khai thác mỏ, lắp dây cáp và phục vụ mục đích thăm dò địa chất. Tuy nhiên, dự án bị bỏ bê nhiều năm vì chính quyền Liên Xô quyết định tập trung nguồn lực cho những sáng kiến khác.
Đến những năm 1960, kế hoạch phát triển “chuột chũi chiến đấu” lại được nhem nhóm trở lại bởi lãnh đạo Liên Xô Nikita Khrushev. Nhưng Liên Xô giữ bí mật về nó thậm chí còn nghiêm ngặt hơn cả dự án phát triển bom nguyên tử. Một nhà máy đặc biệt dành riêng cho việc sản xuất những cỗ máy hoạt động trong lòng đất mang tên “subterrine” mọc lên ở Crimea.
Năm 1964, lò phản ứng hạt nhân cho “subterrine” đầu tiên được công bố và nó chính thức mang tên “chuột chũi chiến đấu”. Đến nay, thông tin về cỗ máy này vẫn rất hiếm hoi, ngoại trừ việc nó có thân dài, hình trụ, làm từ titanium với phần đầu thuôn nhọn gắn một máy khoan công suất lớn. Theo các nguồn tin khác nhau, “máy chuột chũi” có đường kính dao động từ 3 đến 4 m, dài 25 đến 35 m. Tốc độ di chuyển trong lòng đất đạt từ 7 km/h đến 15 km/h.
Những dữ liệu có sẵn chỉ ra rằng nhà vật lý hạt nhân Andrei Sakharov cũng tham gia vào quá trình sáng tạo ra cỗ máy, có thể là liên quan đến việc phát triển công nghệ nghiền đất đá và hệ thống đẩy sơ khai. Một lớp “màng bong bóng” liên tục được tạo ra xung quanh thân máy nhằm giảm ma sát và giúp nó đi qua được cả đá granite hay bazan.
Đội ngũ vận hành “chuột chũi chiến đấu” gồm 5 người. Nó có khả năng mang thêm 15 lính và một tấn hàng hóa, chất nổ cùng vũ khí. Những cỗ máy này được thiết kế để thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt như phá hủy pháo đài, hầm ngầm, bốt chỉ huy và bệ phóng tên lửa của đối phương nằm giữa những bãi mìn.
Quân đội Liên Xô đặt ra kế hoạch là nếu quan hệ với Mỹ suy thoái vượt khỏi mốc nguy hiểm, họ có thể triển khai các “subterrine” cho một cuộc tấn công từ lòng đất nhằm vào Mỹ. Họ sẽ vận chuyển “chuột chũi chiến đấu” bằng tàu ngầm tới khu vực ven biển quanh California, nơi địa chất kém ổn định. Từ đây, “chuột chũi” tiếp tục đào hầm vào trung tâm nước Mỹ và cài bom nguyên tử tại những địa điểm đặt các cơ sở chiến lược của Washington. Việc kích hoạt bãi bom nguyên tử sẽ gây ra những trận động đất khủng khiếp kết hợp với sóng thần. Tất cả đều được coi là thảm họa tự nhiên.
Theo Pravda Report, Liên Xô đã cho thử nghiệm “chuột chũi chiến đấu” với nhiều loại điều kiện địa chất khác nhau, từ đất ở ngoại ô Moscow, tại khu vực Rostov cho đến vùng núi Ural. Các nhân chứng tận mắt thấy cuộc kiểm tra tại Ural lập tức bị choáng ngợp bởi khả năng của cỗ máy thử nghiệm. “Chuột chũi chiến đấu” dễ dàng phá vỡ đá cứng và tiêu diệt mục tiêu dưới lòng đất.
Tuy nhiên, tai họa đã xảy ra trong một lần thử nghiệm khác. Vì lý do bí ẩn nào đó, cỗ máy phát nổ, giết chết toàn bộ đội vận hành, dẫn tới việc dự án bị đình chỉ không lâu sau đó.