Theo Chủ nhiệm Ủy ban KH-CN và Môi trường của QH Phan Xuân Dũng, nhiều ĐBQH tán thành quy định nhân viên thú y cấp xã như dự thảo Luật; có ý kiến cho rằng không nên quy định việc đó trong Luật.
Phía UBTVQH đề nghị quy định nhân viên thú y ở xã như tại khoản 2 Điều 6 của dự thảo Luật để “luật hóa” vai trò, trách nhiệm của lực lượng này. Còn việc tuyển dụng, chế độ, chính sách đối với lực lượng này sẽ giao Chính phủ quy định.
Về thẩm quyền công bố dịch bệnh động vật trên cạn (Điều 26) đa số ý kiến ĐBQH tán thành thẩm quyền công bố dịch động vật trên cạn ở địa phương nên phân cấp đến Chủ tịch UBND cấp huyện. Tuy nhiên, vẫn có ý kiến đề nghị chỉ nên phân cấp đến Chủ tịch UBND cấp tỉnh.
ĐB Hoàng Thị Tố Nga (Nam Định) cho rằng, giao cho Chủ tịch UBND tỉnh thì có tính bao quát, giảm được thủ tục hành chính. Còn ĐB Trịnh Thế Khiết (Hà Nội) cho rằng: Có tỉnh chỉ ít địa phương bị dịch và các huyện khác vẫn phát triển chăn nuôi an toàn. Nếu công bố dịch cấp tỉnh thì việc tiêu thụ sản phẩm ở các vùng an toàn sẽ gặp khó khăn.
Quan điểm của UBTVQH đề nghị với QH phân cấp thẩm quyền công bố dịch bệnh động vật trên cạn tới Chủ tịch UBND cấp huyện, thể hiện như tại khoản 4 Điều 26 của dự thảo Luật.
Vì thực tiễn việc thực thi quy định này đã bộc lộ nhiều bất cập như: không rõ trách nhiệm chính quyền huyện, xã với công tác phòng, chống dịch trên địa bàn. Hơn nữa, việc quy định Chủ tịch UBND cấp tỉnh công bố dịch dễ tạo tâm lý toàn tỉnh đó có dịch bệnh.