| Hotline: 0983.970.780

Ông già lẩm cẩm

Thứ Năm 18/10/2012 , 10:02 (GMT+7)

Hoài nhìn Hương với ánh mắt đầy thương hại: Nếu nhân duyên là cái số, thì tao thấy mày khổ quá. Thông minh, xinh đẹp như mày mà lại lấy phải thằng chồng chẳng ra gì. Thật phí cả một đời.

Hoài nhìn Hương với ánh mắt đầy thương hại:

- Nếu nhân duyên là cái số, thì tao thấy mày khổ quá. Thông minh, xinh đẹp như mày mà lại lấy phải thằng chồng chẳng ra gì. Thật phí cả một đời.

Hương chép miệng:

- Cái số tao nó thế mà!

- Nhưng một phần cũng còn do mày nữa. Mày nhẫn nhục quá. Mà càng nhẫn nhục, thằng cha càng lấn tới. Thôi! Cố giữ lấy đứa con. Đừng để nó hư hỏng.

Câu chuyện của Hoài – cô hàng xóm tốt bụng – không hiểu sao cứ ám ảnh Hương. Cũng bởi tại Tòng…

Kém Hương hai tuổi, nhưng Tòng chấp nhận lấy Hương. Thì ra không phải tình yêu, mà là một sự tính toán. Gia đình Hương khá giả. Có đất bố mẹ để lại. Có vốn riêng. Hương làm ăn rất khá. Một gian hàng bán vải khuất nẻo trong chợ, nhưng khách luôn tìm đến tận nơi. Nếu gọi bí quyết, chỉ là hàng của Hương luôn bán rẻ hơn của các quầy, sạp khác. Rẻ hơn một chút thôi, nhưng là rẻ nhất chợ. Tâm lý phụ nữ đi mua hàng, khảo giá hết các sạp. Họ chỉ dừng lại (hoặc quay lại) sạp nào rẻ nhất. Bởi thế mà Hương ngày càng làm ăn tấn tới.

Ngược lại, Tòng sau khi lấy Hương và nhất là sau khi có đứa con, thì ngày càng đổ đốn. Rượu chè, cờ bạc. Thôi thì đủ. Mỗi lần thua cháy túi, Tòng lại về van vỉ vợ. Dù Hương mắng mỏ thế nào mặc lòng. Mục đích của Tòng, là moi bằng được tiền của vợ, để thoả mãn cơn khát đỏ đen.

Cuộc sống cứ tuần tự diễn ra theo chiều hướng như vậy, đã khiến Hương không thể chịu nổi. Rồi một ý nghĩ dại dột bỗng xuất hiện.

* * *

Cái cầu xi-măng bắc qua con sông Lệ này trước đây vốn là nơi hóng gió vào những chiều oi ả. Nay không ai còn bén mảng đến đó nữa. Lý do đơn giản, nơi đây đã xảy ra ba vụ tự tử. Cả ba vụ đều là phụ nữ. Người ta bỗng giật mình khi nghĩ tới cái tên con sông: Lệ. Có phải là báo trước chuyện buồn?

Quãng chiếu nghỉ ngày xưa dân hóng gió, giờ vắng tanh. Lâu nay người ta thấy có một ông lão, râu tóc trắng xoá, như không biết đến cái “điểm gở” ấy, chiều chiều lại ra ngồi chơi trên chiếu nghỉ.

Và người bắt gặp ông lão chiều nay, chính là Hương. Buồn chán. Uất ức. Bế tắc. Đã là những lý do dẫn Hương đến chốn này. Chỉ cần nhắm mắt, gieo mình qua lan can sắt. Thế là giải thoát mọi điều...

- Này cô cháu! Cô giúp lão buộc cái gói này.

Bàn tay ông lão run run hướng về phía Hương. Khi Hương quay lại, thấy trong lòng bàn tay nhăn nheo của lão một cuộn tiền chặt như cái lõi ngô. Sợi dây buộc hờ hững. Lão lắp bắp:

- Tiền bà lão cho đó. Bà lão dành dụm. Nhưng tiền để làm gì nhỉ? Nào, cô cháu! Giúp lão với. Làm ơn…

Vừa nói, ông lão vừa ấn cục tiền vào tay Hương. Mủi lòng, Hương cầm lấy và dùng sợi dây buộc chặt lại cho lão. Ý chừng lão sẽ dắt thật kỹ vào cạp quần, hay đâu đó. Số tiền xem ra cũng không nhỏ. Hương thoáng thấy những đồng tiền mệnh giá năm mươi ngàn, một trăm ngàn. Thậm chí cả tờ hai trăm ngàn... Rõ ra một món tiền lớn.

- Lão xin! Lão xin! Tốt quá rồi. Này, cái bà lão nhà lão, hay đáo để. Sống với nhau đã già sáu chục năm rồi đó. Mà cấm thấy to tiếng với lão bao giờ. Ái chà (lão tung nhẹ gói tiền trong lòng bàn tay) nặng đáo để. Nó sẽ chìm đây. Cứ là chìm nghỉm...

Vừa lẩm bẩm, lão vừa vung tay. Cuộn tiền quay một vòng rồi rơi tõm xuống dòng nước đang cuộn xoáy.

- Ha ha! Hay quá! Ngày mai bà lão lại đưa ta cục tiền. Ta lại ra đây...

Hương giật mình, chăm chú nhìn ông lão. Và Hương chợt hiểu ra rằng, còn có những con người ngốc nghếch, đáng buồn hơn cả chồng mình.

Hương chợt nghĩ đến Tòng. Cái yếu điểm của gã thì quá rõ rồi. Nhưng gã cũng có những ưu điểm mà có lẽ, chưa bao giờ Hương nhận ra. Gã rất yêu con và dù sao cũng nể sợ Hương. Chỉ khi nào gã cần tiền. Chỉ khi nào gã không nín nhịn được tật xấu...

Bây giờ thì Hương đã hiểu mình phải làm gì?

Và Hương lặng lẽ quay gót…

Còn ông già, gật gật cái đầu bù xù, râu tóc bạc phơ, nhìn theo với ắnh mắt tinh quái.

Xem thêm
Di căn gan chiếm 25% trường hợp ung thư đại trực tràng

TP.HCM Di căn gan là di căn xa thường gặp nhất, chiếm 25% các trường hợp ung thư đại trực tràng. Mỗi năm Việt Nam ghi nhận khoảng 16.000 ca ung thư đại trực tràng mới.

Điều trị suy tim sung huyết

Mục tiêu của điều trị suy tim sung huyết là để tim đập hiệu quả hơn giúp đáp ứng nhu cầu năng lượng của cơ thể.

Đối tượng nào cần xét nghiệm tiền đái tháo đường?

Bộ Y tế khuyến cáo, phụ nữ đã được chẩn đoán đái tháo đường thai kỳ thì cần phải theo dõi lâu dài, thực hiện xét nghiệm ít nhất 03 năm/lần.

Kháu Vài Lèng bị giả mạo, Lương y Mạc Văn Minh kêu cứu

Kháu Vài Lèng, bài thuốc điều trị sinh lý nam giới của Lương y Mạc Văn Minh đang bị các đối tượng xấu làm giả, bán trục lợi, ảnh hưởng đến uy tín sản phẩm.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm