| Hotline: 0983.970.780

Gieo chữ ở Trường Sa

Thứ Năm 25/11/2021 , 10:14 (GMT+7)

Tác giả Nguyễn Hữu Phú sinh năm 1982 tại Vạn Ninh, Khánh Hòa, hiện nay dạy tại Trường Tiểu học xã đảo Song Tử Tây, huyện đảo Trường Sa.

Giờ học trên đảo Trường Sa. Ảnh: Cao Tuân

Giờ học trên đảo Trường Sa. Ảnh: Cao Tuân

Khi còn ngồi trên ghế giảng đường Sư phạm, tôi tâm niệm rằng sau khi tốt nghiệp sẽ xin đi dạy ở những nơi vùng sâu vùng xa, hải đảo. Vì vậy lúc vừa ra trường tôi liền viết đơn tình nguyện ra Trường Sa dạy học nhưng vào thời điểm này thì Sở giáo dục và đào tạo Khánh Hoà đã tuyển giáo viên ra Trường Sa vừa xong.

Mặc dù vậy trong lòng tôi vẫn nung nấu được ra nơi đầu sóng ngọn gió dạy học.Và tôi rất vui và hạnh phúc khi đơn tình nguyện ra Trường Sa, tôi viết lần thứ hai đã được Sở giáo dục và đào tạo Khánh Hoà xét duyệt và tuyển chọn.

Tôi được phân công ra dạy học tại xã đảo Song Tử Tây - huyện đảo Trường Sa. Đây là niềm vinh dự rất lớn không chỉ đối với riêng bản thân tôi, mà còn đối với gia đình tôi. Vì được ra dạy nơi tiền tiêu của Tổ quốc thiêng liêng.

Đứng giữa trùng trùng mây, trời, nước hoà quyện với nhau lại làm một. Tôi mới thấm hiểu hết nỗi khó khăn, gian truân, vất vả của những người lính hải quân đang ngày đêm trừng mắt sa trường canh giữ biển đảo, giữa vững chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc Việt Nam.

Hải trình đi ra Trường Sa đầy sóng gió, trắc trở, tôi lênh đênh trên tàu gần một tháng mới lên được đảo Song Tử Tây vì chuyến đi lần này đi gặp mấy cơn bão và áp thấp liên tiếp. Nhiều sóng cao đánh thẳng, tràn lên bông tàu, bọt tung trắng xoá.

Nhưng cơn sóng cấp 7, cấp 8, có khi giật cấp 9, trong đầu tôi nhiều khi quay như chong chóng, thân thể rã rời, mệt lã vì say sóng. Khi những cơn sóng dịu lại xuống còn cấp 4 thì trong đảo đưa xuồng CQ ra chở chúng tôi vào đảo, sóng lúc này mặc dù chỉ cấp 4 nhưng việc đưa tôi từ tàu xuống xuồng cũng lắm gian nan, khó khăn.

Các con sóng làm chiếc xuồng dội ngược dội xuôi, các anh em chiến sĩ nắm giằng dây quần thảo với sóng để giữ xuồng. Có chiến sĩ bị bong tróc da tay đến chảy máu vì giữ dây cho chúng tôi xuống xuồng lên đảo. Khi tôi hỏi thì các anh vui cười và trả lời “không sao cả, chuyện bình thường vào những mùa biển động, có khi còn hơn thế nữa”.

Khi đặt chân lên đảo, chúng tôi được anh em cán bộ, chiến sĩ và người dân đón tiếp rất chân tình. Người thì rót cóc mời tôi, người thì hỏi thăm về sức khỏe vì biết tôi đi tàu dài ngày trên biển gặp nhiều sóng gió, người thì phụ giúp tôi mang đồ đến tận trường học. Khi các em được bố mẹ cho biết, rằng tôi là thầy giáo mới của chúng.

Các em đứng vòng tay lễ phép chào hỏi và liền sau đó các em nắm lấy tay tôi một cách vô tư, hồn nhiên y như tôi đã dạy học chúng đã từ lâu lắm rồi. Lúc đó tự dưng nơi khoé mắt tôi thấy cay cay, nhoè đi.

Những ngày đầu tiên sóng trên đảo của tôi đầm ấm trong cái tình của bà con và anh em cán bộ, chiến sĩ. Họ biết tôi lần đầu tiên đi xa nhà ra nơi đầu sóng ngọn gió dạy học thế nào cũng nhớ nhà, nhớ quê, nhớ gia đình vì ai đi xa quê hương mà không nhớ! Đặc biệt là ra nơi hải đảo xa xôi, nơi tiền tiêu của Tổ quốc, đâu phải muốn về thăm nhà khi nào cũng được.

Hầu như hôm nào anh em hộ dân, như hộ số 1 của anh Khai, hộ số 4 của anh Cường hay nhà hộ số 7 của anh Đoạn cũng mang cà phê, bánh kẹo đến trường uống nước trà, hàn huyên tâm sự đến khuya mới về. Rồi thì hôm nhà hộ dân số 2 của anh Lương, hộ số 3 của anh Được lại thân tình mời tôi dùng cơm với gia đình cho đầm ấm.

Có khi nhà hộ số 5 chỗ anh Toàn hay hộ số 6 chỗ anh Tri còn làm dĩa hỏi ốc bưng qua trường chúng tôi. Còn các anh em cán bộ, chiến sĩ vào những ngày nghĩ thường xuyên lui tới chia sẻ, tâm sự hoàn cảnh gia đình, bạn bè. Mọi người kể cho nhau nghe những vui buồn nơi biển đảo.Khi mới dạy học ở đảo Song Tử Tây, điều làm tôi bỡ ngỡ, lúng túng là chọn phương pháp dạy thế nào cho phù hợp và hiệu quả.

Vì dạy ngoài đảo không giống như trong đất liền. Dạy ở đất liền thì mỗi lớp một trình độ, còn dạy ở ngoài đảo xa này tôi phải dạy lớp ghép, nghĩa là trong một lớp có nhiều trình độ khác nhau.Trong cùng một lớp, lớp 1 có, lớp 2 có, lớp 4 có và cả độ tuổi... mẫu giáo cũng ngồi ê a. Việc dạy lớp ghép mất rất nhiều thời gian và khác hẳn phương pháp mà tôi được đào tạo chuyên ngành Sư phạm Tiểu học.

Việc đầu tiên là tôi phân bố thời gian biểu sao cho hợp lí. Ví như vừa vào lớp thì tôi gọi học sinh lớp 4 lên bảng làm bài cũ, tiếp theo hướng dẫn các em mẫu giáo tô màu, sau đó lại quay sang kiểm tra phần đọc môn tiếng Việt của các em lớp 1 hoặc lớp 2.Chính vì thế mà giáo viên di chuyển trong lớp rất nhiều và luôn miệng nói với các em. Thậm chí mấy ngày đầu tôi còn chóng mặt như say sóng vì cứ quay chong chóng trong lớp.

Mọi sự chưa vào nề nếp nên việc dạy rất khó. Tuy nhiên, nhờ các em biết vâng lời và chăm học nên tôi đỡ vất vả dần.Chưa đầy hai tháng, thầy và trò đã gắn bó với nhau như người trong gia đình. Rất vui vì hầu hết học sinh của tôi đều khá, giỏi. Mà có lẽ ngoài tư chất còn có lí do các em ở đảo không có điều kiện để chơi và phân tâm như trong đất liền.

Tình thầy trò giữa trên đảo. Ảnh: Trọng Trinh.

Tình thầy trò giữa trên đảo. Ảnh: Trọng Trinh.

Tôi rất ấn tượng với em Thiên Lân, con của hộ dân số 3 nhà anh chị Được - Lan. Em Thiên Lân rất sáng dạ, mới 5 tuổi mà học đến đâu nhớ đến đó, qua nhiều ngày kiểm tra lại vẫn còn nhớ như vừa mới học xong.

Bài thơ 5 chữ “Song Tử Tây quê em” hay bài “ Mùa xuân ở Trường Sa” và còn nhiều bài thơ khác nữa do chính tôi sáng tác dài đến 5 hoặc 6 khổ, tôi đọc cho em đọc theo. Và chỉ chưa đầy 10 phút, em đã thuộc lòng. Trong khi đó, chính tôi viết mà cũng chưa thuộc giống như em. Còn các em khác cũng “một tám, một mười”, bé nào cũng làm thầy vui và ấn tượng khó quên.

Học sinh nơi đây rất dễ thương, ngoan hiền và đặc biệt là rất chăm học. Chiều chiều các em hay lon ton chạy qua trường, ghé nội trú của thầy để cùng chơi đùa. Có khi các em rủ thầy đi bộ tập thể dục. Các em rất biết tiết kiệm điện nước và tuy còn nhỏ nhưng hoàn toàn ý thức học hành.Nhiều lần tâm sự, tôi hỏi sau này các em muốn làm gì?

Có bạn nói muốn làm hải quân để canh giữ đảo yên bình, có bạn nói muốn làm bác sĩ để chưa bệnh cho các chú lính, có bạn lại nói muốn làm kĩ sư nông nghiệp để giúp các chú bộ đội trồng rau xanh tốt hơn. Những món quà mà các em dành cho thầy giáo của chúng tôi là các viên đá cuội, san hô hay những bông hoa bàng vuông rụng vào mỗi buổi sáng.

(Kiến thức gia đình số 46)

Xem thêm
Sống lại ký ức hào hùng trên tuyến đường 1C huyền thoại

KIÊN GIANG Tuyến đường 1C nối đường Hồ Chí Minh trên bộ nhằm vận chuyển hàng hóa, vũ khí, thuốc cứu thương, nhu yếu phẩm và đưa rước cán bộ chi viện cho chiến trường miền Nam.

Syngenta tập huấn kỹ thuật, sử dụng drone an toàn, hiệu quả tại ĐBSCL

Vĩnh Long Ngày 26/4, tại Vĩnh Long, Công ty TNHH Syngenta Việt Nam tổ chức tập huấn cho 230 người điều khiển máy bay phun thuốc BVTV, cách sử dụng an toàn và hiệu quả tại ĐBSCL.

Du khách ở TP.HCM sắp được trải nghiệm xe điện

TP.HCM Sẽ có 70 xe điện được đưa vào phục vụ khách. Thời gian hoạt động từ 6-24 giờ hằng ngày, thí điểm trong 2 năm (từ quý II/2024 đến hết năm 2025).

Chuyện làm du lịch ở miền núi Phú Thọ: [Bài 1] Đồi chè Long Cốc, nàng tiên không ban cho dân được mấy tiền

'Không mấy ai nhìn ra giá trị của rừng Xuân Sơn, Tân Sơn nên bỏ lỡ cơ hội phát triển du lịch', TS. Ngô Kiều Oanh tiếc rẻ.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm