Không thể để đứa con cứ lêu lỏng suốt thời gian nhà trường đóng cửa vì Covid-19, Tiều Phu quyết định kèm cặp cho Mục Đồng học hành. Lâu nay thấy Mục Đồng đọc lưu loát, Tiều Phu không thể ngờ đứa con lại viết chữ rất cẩu thả. Mở từng trang vở, Tiều Phu giận dữ: “Chữ của mày còn lộn xộn hơn những loại cây tạp mà tao thường gặp trên rừng. Mày viết chữ thế này thì làm sao lên lớp được hở con?”.
Mục Đồng ấp úng: “Cô giáo vẫn cho con đủ điểm trung bình mà cha. Thời đại 4.0, người ta thực hành trên máy tính hết, chứ có ai dùng chữ viết ra giấy làm gì đâu!”.
Tiều Phu điên tiết: “Nét chữ, nết người con ạ. Mày viết chữ như gà bới, dù người ta có cho mày lên lớp thì lớn lên mày cũng chỉ có đường đi chăn trâu thôi. Chữ viết kiểu này thì tương lai tăm tối lắm”.
Mục Đồng phân bua: “Cha đừng lo xa quá. Mai mốt chăn trâu cũng dùng công nghệ. Mỗi con trâu được gắn chip theo dõi, con cầm cái máy tính bảng mà “chăn” từ xa”. Tiều Phu ngơ ngác: “Tao nói là nói thế, chứ không lẽ cho mày đi học để chăn trâu công nghệ cao à? Chữ viết không thể theo phong cách chăn trâu”.
Mục Đồng cười hề hề: “Con có viết chữ theo phong cách chăn trâu đâu. Con tập viết chữ theo phong cách bác sĩ đấy chứ. Chắc dạo này cha chỉ quan tâm đến tin tức dịch bệnh, nên không biết rằng Thanh tra Bộ Y tế vừa chỉ ra một số bất cập tại Bệnh viện Phụ sản Trung ương mà trong đó quan trọng nhất là vấn đề chữ viết của bác sĩ”.
Tiều Phu trừng mắt, hơi nghi ngờ thái độ của đứa con. Mục Đồng giải thích tiếp: Theo Thanh tra Bộ Y tế thì bác sĩ viết ngoáy, viết tắt trong bệnh án. Việc ghi chép các thủ tục hành chính chưa đầy đủ như: ngày, giờ vào viện và vào khoa, các chỉ số: mạch, nhiệt độ, huyết áp, giờ mổ, diễn biến bệnh. Các y, bác sĩ, điều dưỡng còn dùng bút xoá để tẩy, xoá nhiều chỗ trong bệnh án, một số bác sĩ chỉ ký mà không ghi rõ họ tên. Một số bệnh án không có tờ trích biên bản hội chẩn dán trong bệnh án, không có đủ chữ ký các thành phần tham gia hội chẩn. Nhiều điều dưỡng, nữ hộ sinh chỉ ghi tên vào hồ sơ bệnh án, rất khó xem xét trách nhiệm nếu xảy ra sự cố, đặc biệt là khi có nhiều điều dưỡng, nữ hộ sinh trùng tên trong cùng một khoa, phòng…”.
Tiều Phu im lặng, dẫn chứng của Mục Đồng khiến ông chột dạ. Bác sĩ được đào tạo ở đại học nhiều năm, mà viết chữ như vậy thì cũng chả trách đứa con mình viết chữ như gà bới.
Mục Đồng đột nhiên truy vấn: “Cha có hiểu vì sao bác sĩ lại viết ngoáy viết tắt không?”. Tiều Phu lúng túng: “Chắc họ bận rộn, nên hơi cẩu thả”. Mục Đồng chốt hạ: “Cha có nhớ lần con đi khám bệnh, bác sĩ đã cho một toa thuốc mà cha cũng không đọc được không? Thế nhưng, mang đến hiệu thuốc mà bác sĩ chỉ định, thì họ đọc được ngay. Chữ viết bác sĩ được mã hóa như ký hiệu thương mại đấy, cha ạ”.