| Hotline: 0983.970.780

Xây dựng bãi chôn lấp dioxin tại sân bay Phù Cát

Thứ Hai 19/12/2011 , 12:02 (GMT+7)

Dự án “Xử lý dioxin tại các vùng ô nhiễm nặng” đã khởi công xây dựng bãi chôn lấp, xử lý chất độc da cam/dioxin tại khu vực sân bay Phù Cát...

Khảo sát địa điểm chôn lấp, xử lý dioxin tại sân bay Phù Cát

Ngày 16/12, dự án “Xử lý dioxin tại các vùng ô nhiễm nặng” đã khởi công xây dựng bãi chôn lấp, xử lý chất độc da cam/dioxin tại khu vực sân bay Phù Cát, thuộc huyện Phù Cát (tỉnh Bình Định).

Đây là khu xử lý dioxin đầu tiên tại Việt Nam được Quỹ Môi trường toàn cầu (GEF) thông qua Chương trình Phát triển Liên hợp quốc (UNDP) tài trợ xây dựng, còn gọi là Hợp phần xử lý dioxin tại sân bay Phù Cát, nhằm giải quyết dứt điểm một khu ô nhiễm chất da cam/dioxin cụ thể, loại bỏ sân bay Phù Cát khỏi danh sách các khu ô nhiễm nặng tại Việt Nam.

Hợp phần sẽ xây dựng hố chôn 5.600m2, do Bộ Tư lệnh hóa học (thuộc Bộ Quốc phòng) thiết kế kỹ thuật, nằm cách đường nội bộ gần nhất 60m và rất xa khu dân cư để chôn lấp 5.400m3 đất bị nhiễm chất da cam/dioxin trong khu vực sân bay Phù Cát; dự kiến hoàn thành trong năm 2012.

Sân bay Phù Cát là một trong ba khu vực bị ô nhiễm nặng chất độc da cam/dioxin, cùng với sân bay Biên Hòa (tỉnh Đồng Nai) và sân bay Đà Nẵng.

Đây là ba căn cứ chính được quân đội Mỹ từng sử dụng để làm nơi tập kết chất diệt cỏ dioxin đi rải thảm miền Nam Việt Nam.

Điều phối viên thường trú Liên hợp quốc tại Việt Nam, Trưởng đại diện UNDP tại Việt Nam, bà Pratibha Mehta nói: “Dioxin vẫn còn tồn tại ở Việt Nam như một di chứng buồn; khoảng 200.000m3 khối đất bị ô nhiễm còn tồn tại ở các sân bay Phù Cát, Đà Nẵng, Biên Hòa, tạo ra nhiều rủi ro về sức khỏe cho người dân và môi trường. Khối lượng đất bị ô nhiễm tại Phù Cát là ít nhất trong số các điểm nóng trên, nhưng hợp phần này vẫn có ý nghĩa đặc biệt."

Phó giáo sư-tiến sỹ, bác sỹ Lê Kế Sơn, Giám đốc quốc gia dự án Xử lý dioxin tại các vùng ô nhiễm nặng, Chánh văn phòng Ban chỉ đạo 33, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Môi trường, cho biết: “Song song với việc xử lý dioxin tại sân bay Phù Cát, khu ô nhiễm dioxin trong sân bay Đà Nẵng cũng được xử lý bằng phương pháp hấp giải nhiệt. Kinh nghiệm từ các hợp phần này sẽ được áp dụng trong quá trình xử lý dioxin tại sân bay Biên Hòa và các vùng ô nhiễm khác.”

Dự án “Xử lý dioxin tại các vùng ô nhiễm nặng” do GEF tài trợ thông qua UNDP có tổng kinh phí 4,9 triệu đôla Mỹ được thực hiện từ năm 2010. Mục tiêu là đến trước năm 2016, dự án sẽ giải quyết, xử lý dứt điểm các khu vực bị ô nhiễm dioxin nặng tại Việt Nam.

(Theo Vietnam+)

Xem thêm
Sống lại ký ức hào hùng trên tuyến đường 1C huyền thoại

KIÊN GIANG Tuyến đường 1C nối đường Hồ Chí Minh trên bộ nhằm vận chuyển hàng hóa, vũ khí, thuốc cứu thương, nhu yếu phẩm và đưa rước cán bộ chi viện cho chiến trường miền Nam.

Thứ trưởng Nguyễn Quốc Trị: Điều tra, xử lý nghiêm hành vi gây cháy rừng

Ngày 28/4, Thứ trưởng Bộ NN-PTNT Nguyễn Quốc Trị đã có buổi làm việc với tỉnh Hà Giang về tình hình sản xuất nông nghiệp và công tác phòng cháy, chữa cháy rừng.

Du khách ở TP.HCM sắp được trải nghiệm xe điện

TP.HCM Sẽ có 70 xe điện được đưa vào phục vụ khách. Thời gian hoạt động từ 6-24 giờ hằng ngày, thí điểm trong 2 năm (từ quý II/2024 đến hết năm 2025).

Chuyện làm du lịch ở miền núi Phú Thọ: [Bài 1] Đồi chè Long Cốc, nàng tiên không ban cho dân được mấy tiền

'Không mấy ai nhìn ra giá trị của rừng Xuân Sơn, Tân Sơn nên bỏ lỡ cơ hội phát triển du lịch', TS. Ngô Kiều Oanh tiếc rẻ.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm