| Hotline: 0983.970.780

50 năm mang căn bệnh "tiểu mãi không ngừng"

Thứ Sáu 22/08/2014 , 08:26 (GMT+7)

Chỉ vì sai sót của bác sĩ đã làm cho bọng đái rách toạc, khiến mẹ phải mang căn bệnh “đái mãi không ngừng” suốt đời. 

Nỗi đau thể xác, cả nỗi đau tinh thần đã dày vò mẹ Nguyễn Thị Đỉnh (85 tuổi) ở đội 12, thôn Diên Lộc, xã Bình Tân, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi suốt 50 năm qua.

Đến thăm mẹ Đỉnh vào một chiều âm u, trời đầy mây đen, như chính nỗi đau suốt 50 năm qua của cuộc đời của mẹ. Bước chân tôi dần vào đến sân nhà anh Đỗ Minh Đức - con trai của mẹ Đỉnh ở đội 12, thôn Diên Lộc, xã Bình Tân, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi, cũng chính là nhà mẹ Đỉnh đang sống.

15-41-18_dscn3382
Mẹ Nguyễn Thị Đỉnh

Khác là nhà anh Đức ở đằng trước, còn nhà mẹ Đỉnh ở đằng sau. Nói là hai nhà, nhưng thực chất là một, giống như gian trước, gian sau. Đi ra phía sau, một mùi khai nồng nặc bốc ra. Vốn đã nghe qua hoàn cảnh nên tôi biết, hiểu được ít nhiều căn bệnh của mẹ Đỉnh.

Từ trong căn phòng nhỏ xíu một cụ già dáng thấp, lom khom, chân đi đất, mặc một bộ váy đã cũ mèm bước ra. Thấy người lạ, mẹ nhìn tôi nghiêm nghị, thắc mắc. Tôi giới thiệu...

Trước mắt tôi - nơi mẹ ở, chỉ là một căn phòng khá chật hẹp. Suốt ngày mẹ chỉ ở phía sau nhà, không dám ra phía trước. Mọi sinh hoạt từ ăn uống, tắm giặt…đều ở đằng sau.

Tất cả xuất phát từ cái mùi khó chịu trên cơ thể mẹ. Vì mùi khai, mẹ Đỉnh đã sống cách biệt với con cháu mình nhiều năm rồi. Thực tế ít ai dám gần mẹ, kể cả con cháu mẹ. Mẹ bắt đầu kể cho tôi nghe câu chuyện cuộc đời mình...

Mẹ vốn là vợ liệt sỹ. Tuy đã ngoài cái tuổi bát tuần, nhưng mẹ Đỉnh vẫn khá minh mẫn. Cách đây 50 năm, trong một lần hạ sinh đứa con gái út ở trạm xá huyện, mẹ bị mổ. Không ngờ, cái ngày hạnh phúc, chờ mong được đón đứa con gái chào đời cũng chính là ngày đau đớn, bi thương nhất đời mẹ.

Con mẹ bị chết, ngay lúc vừa ra đời. Mẹ cũng suýt không giữ được tính mạng. Nỗi đau chồng chất nỗi đau. Tuy mẹ được cứu thoát, nhưng di chứng để lại quá lớn. Trong lúc mổ, bác sĩ đã sai sót cắt rách toạc bọng đái của mẹ và họ đã vô tình cứ để như thế. Sự tắc trách đã để lại hậu quả ghê gớm. 

Kể từ đó, mẹ đã phải mang căn bệnh “đái mãi không ngừng” cho đến bây giờ. Nếu trong điều kiện hiện nay thì có thể cứu giúp mẹ được phần nào. Thế nhưng, lúc đó trình độ y học còn thấp kém, sự hiểu biết hạn chế, điều kiện gia đình lại khó khăn nên mẹ Đỉnh đã phải chịu đựng nỗi đau đó suốt 50 năm qua.

Nỗi đau thể xác đã lớn, nỗi đau tinh thần càng nặng. Mẹ bị người đời xa lánh, khinh rẻ, coi thường, chê cười... Mẹ đã sống tự ti, mặc cảm, cả nỗi sợ hãi. Sợ bản thân mình, sợ người đời. Mẹ không dám đi đâu, gặp ai cũng ngại. Cô đơn, cô độc, đau khổ…đó là những gì mẹ gánh chịu.

Hơn nữa, trong sinh hoạt hằng ngày, mẹ không dám ăn, uống, chỉ ăn thức ăn khô…, vì sợ nước giải chảy ra nhiều. Ngày nào cũng như ngày nào, suốt 50 năm qua quần áo mẹ luôn ướt và bốc mùi khai thối.  Chỗ mẹ nằm, chỗ mẹ đi, mẹ ngồi…đều ướt và có mùi như thế. Ai cũng xa lánh mẹ.

Mẹ Đỉnh đã kể cho tôi nghe câu chuyện bi thương của cuộc đời trong nước mắt, nỗi đau, sự tuyệt vọng tột cùng. Mẹ chỉ mong cuộc đời của mẹ qua đi thật nhanh, sớm về với người quá cố, để mong được thoát khỏi nỗi đau của số phận nghiệt ngã.

Chia tay mẹ Đỉnh, tôi mong ước những trái tim nhân hậu, những tấm lòng hảo tâm làm gì đó để giúp mẹ vơi bớt nỗi cô đơn, khổ cực. Mọi sự giúp đỡ xin gửi về địa chỉ trên hoặc gửi về văn phòng Báo NNVN tại ĐBSCL, số 49 Lý Tự Trọng, TP.Cần Thơ, ĐT: 07103.8345431, chúng tôi sẽ chuyển giúp quý vị.

Xem thêm
Sai phạm ở loạt dự án liên quan đại gia Nguyễn Duy Hùng ở Phú Thọ

PHÚ THỌ Trong hàng loạt dự án liên quan ông Nguyễn Duy Hùng ở Phú Thọ, có nhiều dự án Báo Nông nghiệp Việt Nam và cơ quan chức năng chỉ rõ sai phạm.

Kích điện giun đất có thể bị xử phạt tới 300 triệu đồng

Theo Luật sư Dương Lê Ước An (Đoàn Luật sư TP Hà Nội), kích điện giun đất có thể bị xử phạt tối đa 300 triệu đồng hoặc truy cứu trách nhiệm hình sự.

Đường lớn làm chưa xong, tỉnh lộ đã nát bét

Xe trọng tải lớn chở vật liệu thi công tuyến đường thành phố Bắc Kạn đi hồ Ba Bể chạy rầm rập ngày đêm 'cày' nát đường tỉnh 257B.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm