| Hotline: 0983.970.780

Thả con săn sắt

Thứ Ba 03/04/2018 , 08:34 (GMT+7)

Con đường rộng 16 mét, láng nhựa phẳng lỳ, mềm mại như một dải lụa vừa được mở qua, đã khiến cho làng Đông, một ngôi làng thuần nông, từ ngàn đời chỉ biết bám vào hạt lúa củ khoai, như người ngủ mê sực tỉnh.

Người làng bỏ ruộng, đua nhau mở cửa hàng bám mặt đường để buôn bán. Chỉ mấy năm, làng đã trở thành một khu phố sầm uất.

Kiếm được một mẩu đất chừng dăm mét vuông ven đường, bà Thư căng bạt, mở một quán nước, nhì nhằng mỗi ngày cũng kiếm được dăm bẩy chục ngàn, cộng với suất lương giáo viên tiểu học của Tiến, con trai bà, cũng đủ cho hai mẹ con đắp đổi cuộc sống. Chồng mất từ lúc thằng Tiến mới lên 3, bà ở vậy, dành hết tình thương cho con. Thấy Tiến đã gần ba mươi tuổi, bà ráo riết giục anh lấy vợ:

- Con ạ. Cái con Hạnh mới đến làng mình thuê nhà mở quán karaoke, vừa xinh lại vừa tháo vát. Con cố mà theo đuổi, nếu lấy được nó thì mẹ con mình được nhờ to đấy.

- Nhưng mẹ ạ. Con đã yêu Mai rồi. Chúng con một lòng một dạ với nhau, thề sống với nhau trọn đời.

- Con ơi, lấy vợ thì phải xem tông. Cái con Mai ấy là con nhà nghèo, nó làm công nhân may, tháng chỉ ba triệu bạc, mà làm từ bẩy giờ sáng đến tối mịt mới về. Mày thì lương ba cọc ba đồng. Lấy nhau, có con ra, rồi có đủ sống không? Làm công nhân, có sinh con thì người ta cũng chỉ cho nghỉ mấy tháng. Lúc đó, tiền đâu mà thuê người trông con? Con Hạnh này nó kiếm mỗi ngày bẩy tám trăm, một triệu, lại chẳng bị ràng buộc về thời gian...

- Nhưng con chẳng có tình cảm gì với cái cô Hạnh ấy cả.

- Cứ gặp gỡ nhau rồi nó khắc có tình cảm. Lấy vợ, nó cũng như thể đi buôn ấy. Phải biết thả con săn sắt, thì mới bắt được con cá sộp chứ con.

Một mặt thúc ép Tiến, một mặt bà kiên quyết ngăn cản Mai, từ bắn tiếng đến chặn đường gặp Mai ở ngay cổng công ty lúc cô tan ca cùng với rất đông bạn bè. Giữ chặt ghi đông xe máy của Mai, bà lớn tiếng xin Mai “hãy buông tha” thằng Tiến nhà bà ra. Vừa tự ái vừa xấu hổ trước mặt bạn bè, Mai kiên quyết chia tay.

Chỉ mấy tháng sau, Tiến đã làm quen được Hạnh, và sau hơn một năm theo đuổi, thì Hạnh đã trở thành người yêu của Tiến.

Biết tin, bà Thư như nở nang từng khúc ruột, bà ra sức vun vào. Gặp ai, bà Thư cũng chỉ Hạnh, khoe:

- Con dâu của tôi đấy. Cháu làm chủ quán karaoke, đông khách lắm.

Một hôm, Hạnh sang nhà bà Thư, bảo bà:

- Ông Tầm ở cách quán của con mấy nhà ấy, có miếng đất 200 mét vuông, chiều bám mặt đường 10 mét, chiều sâu 20 mét, muốn bán. Con hỏi, ông ấy đòi giá bẩy triệu rưỡi. Con mặc cả mãi ông ấy mới bớt cho năm trăm ngàn mỗi mét, còn đúng một tỷ tư. Con cũng muốn mua, nhưng còn thiếu 400 triệu. Con biết mẹ có một số tiền đền bù đất nông nghiệp khi mở đường. Hay là mẹ góp với con đi!

Thật là vừa khéo. Bà Thư được đền bù 380 triệu tiền đất, với lại 20 triệu bà dành dụm được từ tiền bán quán nước nữa là vừa 400. Nghe Hạnh nói thấy vừa lòng quá, bà rút hết tiền ra đưa cho cô mà không cần bàn với con trai.

Việc mua bán diễn ra rất chóng vánh. Hạnh bảo bà:

- Đằng nào con cũng là con dâu của mẹ. Thôi mẹ cứ để con đứng tên thửa đất. Rồi sau này con sẽ truyền lại cho cháu nội của mẹ, được không mẹ.

Bà Thư gật liền. Nhưng rồi một hôm, bà sang quán của Hạnh thăm cô. Nhưng đến nơi, bà thấy trong quán rất nhiều công an, còn bên ngoài thì dân làng đứng xem đông đặc. Một lát, thấy Hạnh bị còng tay dẫn ra xe, bà rụng rời. Hỏi ra mới rõ, thì ra Hạnh bị bắt vì tội môi giới và chứa mại dâm. Hóa ra lâu nay, quán của cô chính là một động mại dâm trá hình. Bản thân cô, ngoài việc môi giới, còn trực tiếp đi khách, nếu khách có nhu cầu...

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm