| Hotline: 0983.970.780

Con lợn đẹn

Thứ Hai 12/08/2013 , 10:55 (GMT+7)

Nghe tin em trai định ra thăm, ông Thủy làm thịt con lợn đẹn. Gặp nhau, 2 anh em ông tay bắt mặt mừng. Đúng lúc ông Thủy đang định ngả mâm ra đánh tiết canh thì ông Phó chủ nhiệm hợp tác xã và 3 dân quân ập vào tịch thu hết sạch "tang vật".

Mùng 10/7/1978, ông Thùy ở miền Nam viết thư báo tin cho lão Thủy biết ông sẽ ra Bắc thăm anh chị, và “đúng mùng 10/8 em có mặt”. Mùng 10, tức là ngày kia. Lão Thủy bàn với vợ:

>> Buổi cày đầu tiên
>> Miếng thịt trâu mất tích
>> Con nghé chết
>> Mối tình ''cơm cháy''
>> “Hùng chỉ”

- Tuy trong thư chú ấy dặn là anh chị đừng bày vẽ gì tốn kém, nhà có gì ăn nấy, cốt anh em được sum họp. Nhưng lần tôi vào, ngày nào chú thím ấy cũng cơm gà cá gỡ. Nay chú ấy ra đây, bữa sau chả có thì thôi chứ bữa đầu chả nhẽ lại cũng bát canh quả cà với lại đĩa tép rang. Bà lên nhà cô Tuyết bán cửa hàng thực phẩm trên huyện, hỏi xem cô ấy có lo giúp được cân thịt ngoài không?

Thịt ngoài, tức là thịt do các nhân viên cửa hàng thực phẩm huyện ăn bớt được. Mỗi đợt cửa hàng bán thịt tem phiếu, lợn mổ từ nửa đêm, được xả thành từng miếng. Miếng cân tám, miếng cân hai, miếng một cân, miếng năm lạng... Mỗi miếng được xâu bằng một cái lạt để bán cho từng loại tem phiếu, mỗi loại thịt được chất thành một đống ở quầy. Muốn mua được thịt, người mua phải xếp hàng. Đến lượt ai, một nhân viên sẽ thu phiếu, cắt ô tiêu chuẩn, tính tiền, thu tiền, người thứ 2 sẽ nhắc luôn miếng thịt tương đương với ô phiếu ấy giao cho người mua mà không phải cắt từ con lợn móc hàm ra rồi cân. Tuy cắt ra từng miếng tương đương với từng loại tem phiếu như trên, nhưng các nhân viên cửa hàng móc ngoặc với đồ tể, không bao giờ cân đủ. Miếng cân tám chỉ cân bảy, miếng một cân chỉ chín lạng rưỡi... Bằng cách ấy, cứ độ 10 cân họ dư ra được cân rưỡi hoặc vài cân. Số thịt ấy đem bán ngoài với giá gấp ba, lấy tiền chia nhau. Bà Thủy thở dài:

- Tôi đã hỏi từ hôm qua. Dưng mà cô ấy bảo cả tháng nay cửa hàng không có thịt bán, đến nhân viên cửa hàng còn mốc mép, lấy đâu ra thịt ngoài.

Câu nói của vợ khiến lão Thủy càng buồn. Nhà có hai anh em, năm 1954 chú Thùy đi Nam. Nhờ đất nước thống nhất mà chú ấy mới có dịp về thăm lại quê cha đất tổ, tính ra đã 24 năm, chẳng lẽ lại không có nổi miếng thịt chén rượu. Gà vừa bị dịch, không chỉ riêng nhà lão mà đến cả làng cũng không còn một con. Không có nổi con gà thịt đã đành, mà cuối năm nay còn không biết lấy đâu ra hơn chục cân gà bán nghĩa vụ chứ đừng nói gì Tết nhất. Ao đã góp vào hợp tác xã, tuy có tiêu chuẩn phân phối cá nhưng phải chờ dịp hợp tác xã đánh cá mới được chia...

Chiều mùng 9, cho lợn ăn, mắt lão chợt sáng lên khi nhìn con lợn đẹn. Nguyên nhà lão có 4 lao động chính. Theo quy định hồi ấy, mỗi lao động chính 1 năm phải “làm nghĩa vụ” cho Nhà nước 20 kg lợn hơi, 4 kg gia cầm, cả nhà thành 80 kg lợn hơi, 16 kg gia cầm. Lợn và gia cầm ấy phải bán cho Nhà nước với giá chỉ bằng 1/3 giá chợ. Vượt tiêu chuẩn đó, phần vượt mới được bán ngoài hoặc là được Nhà nước trả tương đương giá chợ. Phiên chợ, nhà nào mang lợn hay gia cầm ra bán mà không xuất trình được giấy chứng nhận đã hoàn thành nghĩa vụ, xã tịch thu. Không đủ tiêu chuẩn, hợp tác xã trừ vào thóc công điểm, cứ 1 kg lợn hơi trừ 5 kg thóc. 1 kg gà trừ 4 kg thóc. Ba con lợn này lão định nuôi đến cuối năm làm nghĩa vụ. 2 con đã được mỗi con chừng hai yến, nhưng con thứ 3 thì đèo đẹn, cùng nuôi bằng nhau lúc 5 kg mà giờ mới nó được chừng mười một, mười hai cân.


Minh họa: Nguyễn Mạnh Hùng

Hay là thịt mẹ nó con lợn đẹn mà đãi chú ấy. Làm bữa tiết canh còn thịt thì để ăn mấy ngày. Vẫn biết mổ lợn là chuyện “động trời”, xã biết được thì “lên bờ xuống ruộng”, nhưng cùng tắc biến. Tìm ra được kế sách thoát hiểm ấy, như trút được gánh nặng, lão bàn với vợ, và được vợ tán thành. Thế là ngay lập tức lão lùa con lợn đẹn nhốt riêng vào một góc chuồng.

Cơm tối xong, lão Thủy mài dao bầu thật sắc rồi mới đi ngủ. Khoảng 3 giờ sáng lão dậy, khẽ lay vợ và Minh, thằng con trai lớn, dậy theo, thì thầm:

- Khẽ thôi kẻo mấy đứa trẻ thức dậy, nó ồn ào lên, hàng xóm biết thì chết. Bà đun cho tôi nồi nước, còn thằng Minh lấy cái bao tải kia bỏ ít tro vào.

- Để làm gì hả bố?

- Cho tro vào rồi, mày cầm bao ra chuồng lợn, chụp miệng bao vào đầu con lợn đẹn để cho nó phi thẳng vào bao. Nó há mồm định kêu thì tro bếp đã xộc vào đầy họng, thế là không kêu được. Làm đi con, phải đi thật khẽ, chụp đầu lợn cũng phải thật khẽ.

Tang tảng sáng thì con lợn đã thứ nào ra thứ ấy. Âu tiết đỏ au. Bộ lòng đã luộc chín. Bữa trưa sẽ chén bộ lòng, cái thủ, thịt áp chảo tất để dùng mấy ngày cho khỏi thiu. Lòng lợn, tiết canh, thủ luộc, ngang với cỗ Tết còn gì.

9 giờ 15 ông Thùy về đến nơi, anh em tay bắt mặt mừng. 10 giờ, lão Thủy bảo em trai:

- Chú ngồi chơi, anh xuống đánh tiết canh, thái lòng, làm mâm cỗ thắp hương thầy bu rồi ta chén.

Đúng lúc lão định ngả mâm ra đánh tiết canh thì có tiếng gọi cổng:

- Ông Thủy, mở cổng ra.

Cổng vừa mở, ông Phó chủ nhiệm hợp tác xã và 3 dân quân ập vào. Ông Phó nghiêm giọng:

- Chúng tôi được báo gia đình ông vi phạm chính sách lương thực thực phẩm của Nhà nước, chưa làm nghĩa vụ mà đã mổ lợn chè chén hoang phí. Quả nhiên đúng như vậy. Yêu cầu ông để nguyên tang vật để chúng tôi lập biên bản.

Như Từ Hải chết đứng, mãi sau lão Thủy mới mở miệng được:

- B... b... báo cáo các ông...

- Không báo cáo báo cầy gì hết. Lập biên bản, tịch thu tang vật mang về trụ sở hợp tác xã. Ai kia?

Ông Thùy vội vàng chạy ra:

- Báo cáo chư ông, em là Thùy, em ruột bác Thủy, đi Nam từ năm 1954, nay mới có dịp về.

- Trời đất, ông Thùy đấy ư? Đất nước thống nhất, anh em sum họp, quý quá. Nhưng mà việc vi phạm chính sách thì vẫn phải xử lý thôi. Anh em, lập biên bản đi, thu hết tang vật mang về.

Không sót một mẩu thịt nào. Cái âu tiết họ cũng đổ vào chai mang đi. Hai anh em đành uống rượu với đĩa đậu tương rang. Thấy anh trai nhấp ngụm rượu mà không sao nuốt nổi, lại sặc ra, ông Thùy an ủi:

- Thôi bác ạ. Cốt anh em vẹn toàn, sum họp là quý. Chứ vật chất, nó là cái thứ phù vân ấy mà.

Chiều hôm ấy, chị Lý, nhân viên tạp vụ ở trụ sở hợp tác xã kể vung lên:

- Không biết thịt thà ở đâu mà trưa nay mấy ông ban quản trị chè chén đến tận một giờ chiều. Ông chủ nhiệm say quá, nôn thốc nôn tháo, làm tôi phải dọn dẹp hoa cả mắt.

Xem thêm
Sống lại ký ức hào hùng trên tuyến đường 1C huyền thoại

KIÊN GIANG Tuyến đường 1C nối đường Hồ Chí Minh trên bộ nhằm vận chuyển hàng hóa, vũ khí, thuốc cứu thương, nhu yếu phẩm và đưa rước cán bộ chi viện cho chiến trường miền Nam.

Syngenta tập huấn kỹ thuật, sử dụng drone an toàn, hiệu quả tại ĐBSCL

Vĩnh Long Ngày 26/4, tại Vĩnh Long, Công ty TNHH Syngenta Việt Nam tổ chức tập huấn cho 230 người điều khiển máy bay phun thuốc BVTV, cách sử dụng an toàn và hiệu quả tại ĐBSCL.

Du khách ở TP.HCM sắp được trải nghiệm xe điện

TP.HCM Sẽ có 70 xe điện được đưa vào phục vụ khách. Thời gian hoạt động từ 6-24 giờ hằng ngày, thí điểm trong 2 năm (từ quý II/2024 đến hết năm 2025).

Bưu điện Việt Nam sẵn sàng 18.000 tỷ đồng chi trả lương hưu tháng 5

Bưu điện Việt Nam chuẩn bị nguồn lực sẵn sàng phục vụ chi trả lương hưu, trợ cấp bảo hiểm xã hội (BHXH) tháng 5/2024 cho hơn 3,3 triệu người sau kỳ nghỉ lễ 30/4.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm