| Hotline: 0983.970.780

Quả báo

Thứ Hai 12/09/2011 , 10:39 (GMT+7)

Tôi gặp lại Lan, cô gái tôi đã lừa đối năm xưa, trong hoàn cảnh oái oăm: Tôi là tù nhân còn cô ấy là PGĐ trại giam.

Ảnh minh họa
Cách đây hơn 20 năm, ở độ tuổi 30, tôi hứa hẹn một tương lai thật sáng sủa. Với mảnh bằng Thạc sĩ kinh tế, tôi được đề bạt làm phó phòng kinh doanh một công ty Nhà nước. Là đối tượng kết nạp vào Đảng, người Bí thư chi bộ nói với tôi: “Cậu sẽ được kết nạp trong năm nay, rồi lên làm trưởng phòng thay... Vài năm nữa ghế phó giám đốc chắc chắn vào tay cậu vì công ty cần một phó giám đốc kinh doanh giỏi". Tôi khấp khởi với tiền đồ của mình.

Trong một lần đi công tác về Thanh Hóa, tình cờ, tôi quen biết Lan – một cô gái nông thôn thuần túy, nhưng xinh đẹp, khi ấy 18 tuổi đang học lớp 12. Sau đó trở ra Hà Nội, Lan vẫn thường xuyên liên lạc với tôi. Từ đó, cô đã nảy sinh tình yêu rất chân thành với tôi. Về phía mình, thú thật là tôi cũng thích Lan, nhưng không nghĩ đến quan hệ lâu dài, dẫn đến hôn nhân vì hai người khác biệt nhau quá nhiều: Tôi đã 30, cần lấy vợ trong một vài năm tới, trong khi Lan mới 18, quá trẻ, còn học phổ thông, chứa hứa hẹn nghề nghiệp công việc gì, lại là gái quê, nhà nghèo. Nhưng tôi không nỡ bộc lộ ý nghĩ ấy. Điều đó khiến cô không nghi ngờ gì. Chúng tôi đã quan hệ như thế nhiều tháng mà Lan chẳng biết rõ gì hơn về tôi, ngoài tên, tuổi...

Qua Tết Nguyên Đán, Lan nói sẽ ra Hà Nội, vừa để thỏa nỗi nhớ, vừa để tôi lo việc chuẩn bị ôn thi đại học của cô như lời tôi đã hứa. Tôi vừa muốn lại vừa không muốn việc này diễn ra. Muốn vì quả là ở bên cô cũng thú vị, nhất là...bởi cô mơn mởn, nõn nà, tuy ở tỉnh lẻ nhưng không đến nỗi quê mùa, (nhà cô ở thị trấn, huyện) thậm chí còn hấp dẫn hơn rất nhiều cô gái Hà Nội. Không muốn vì thấy phiền hà, chắc chắn cũng phải dăm, ba ngày liền, ảnh hưởng đến thời gian, công việc của tôi. Nhưng cuối cùng, tôi vẫn hẹn cô ra Hà Nội và sẽ có cách để thỏa mãn ham muốn, vẫn không ảnh hưởng nhiều đến công việc.

Theo hẹn, Lan ra Hà Nội, chúng tôi gặp nhau và điều gì phải đến đã đến. Tôi và cô đã lao vào một cuộc mây mưa tưởng như quên hết mọi thứ trên đời. Đêm hôm đó, gần như chúng tôi không ngủ để thỏa mãn cơn khát. Nhưng đến sáng hôm sau, khi Lan vẫn còn đang ngủ say, tôi đã phải dậy để đến cơ quan. Vừa uể oải vì mỏi mệt, cảm thấy đã “no xôi chán chè”, nhìn Lan vẫn say giấc ngủ, tôi bỗng tan biến cảm giác yêu mà thay bằng sự ngao ngán, chán chường. Nghĩ tới khả năng phải “tiếp” cô cả tuần ở Hà Nội với sự tốn kém thời gian và tài chính trong khi mình đã thấy chán, tôi nảy ra ý định chuồn thẳng, bỏ mặc cô ở lại...Và tôi đã làm như vậy...

Thời gian trôi đi. Tôi thăng tiến khá thuận lợi trên bước đường công danh. Nhưng đến 48 tuổi, khi đang là giám đốc công ty, tôi bị đi tù với án 10 năm do tham ô và vi phạm nhiều quy định của Nhà nước về công tác quản lý gây thất thoát công quỹ số tiền quá lớn. Đang thụ án tại một trại giam ở Thanh Hóa, một lần, cũng các tù nhân khác đi làm, tôi giật mình khi thấy một nữ công an xuất hiện ở sân, chỉ cách tôi vài chục mét. Tôi nhận ra đó chính là Lan, xinh đẹp như xưa nhưng giờ béo hơn. Trong sắc phục công an, trông cô càng trở nên nổi trội.

Các bạn tù cho tôi biết: Cô là thiếu tá mới được điều động về trại này làm phó giám đốc thay một người cũ đến tuổi nghỉ hưu. Tôi không thể nhầm, đó đích thị là người con gái đã bị tôi lừa 20 năm trước. Trong đầu tôi quay cuồng bao ý nghĩ: Không biết sau cái đêm đó, cô có mang thai không? Khả năng không khó xảy ra vì khi tôi lấy vợ, ngay lần “gặp gỡ” đầu tiên trong đêm tân hôn, vợ tôi đã có thai. Tôi hỏi một vài tù nhân về cô phó trại mới, họ nói cô có hai con, chồng cũng cùng nghề, đang là trưởng công an huyện này. Không hiểu trong hai đứa con ấy, liệu có con tôi?

Thưa quý báo! Gặp lại Lan trong hoàn cảnh như thế này, tôi vô cùng lo lắng nên phải nhờ người nhà vào thăm nuôi chuyển thư này mong một lời tư vấn của quý báo. Chắc chắn rồi sau đây Lan sẽ nhận ra tôi. Liệu cô có vì thù hận mà gây khó dễ cho tôi bởi thời gian ở tù của tôi còn rất dài. Và liệu cô có tố cáo tôi trước pháp luật để mang thêm tội lừa đảo. Tôi đang vô cùng hoang mang, luôn cố gắng làm sao để Lan không nhận ra tôi, nhưng không thể, mà sớm muộn chắc chắn điều đó sẽ xảy ra.

(Nguyễn Quang Tiến – một tù nhân) 

Trao đổi của chuyên gia tâm lý Nguyễn Đình San:

Đúng là quả báo. Nhưng anh hãy yên tâm tiếp tục cải tạo để sớm được đặc xá. Cô Lan nay đã ít nhiều thành đạt, chứng tỏ có bản lĩnh phi thường để vượt qua nỗi đau đầu đời do bị anh lừa phản một cách quá ti tiện. Giờ đây mối tương quan giữa anh và cô Lan như là sự đối lập. Cô ấy sẽ không làm điều hèn kém là trả thù anh như anh nghĩ đâu.

Dẫu có nhận ra anh – mà chắc chắn sẽ nhận ra đấy, vì anh còn ở tù nhiều năm nữa – Lan cũng sẽ "lờ" đi như không biết. Nếu anh cải tạo tốt sẽ được ra tù trước thời hạn như mọi tù nhân khác, vì còn cả một hội đồng xét duyệt. Vả lại, sự việc anh lừa cô Lan trong quá khứ là thất đức, chỉ bị xét xử ở tòa án lương tâm chứ về pháp lý thì không có bằng chứng gì nên dù có muốn tố cáo để trả thù – như anh suy diễn – cũng không thể. Vậy anh hãy yên tâm mọi bề không việc gì phải lẩn tránh cô ấy.

Đấy là tư vấn của chuyên gia tâm lý, bạn có thể chia sẻ với anh Tiến qua địa chỉ nongnghiep.vn

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Chúng ta ở quãng nào?

Nhiều người vẫn chép miệng tiếc nuối 'Sao thời xưa nghèo mà yên thế?'. Có thể họ muốn nói đến thời bao cấp chăng?

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm