| Hotline: 0983.970.780

Ân hận vì gã "trai cầu đường"

Thứ Năm 04/09/2008 , 08:00 (GMT+7)

Cô Dạ Hương kính mến! Sau khi học xong lớp 9 rất nhiều anh theo đuổi cháu,...

Cháu lao vào vòng xoáy của gã "trai cầu đường", khi tỉnh ra thì đã muộn (Ảnh minh họa)

Cô Dạ Hương kính mến!

Sau khi học xong lớp 9 rất nhiều anh theo đuổi cháu, trong đó có một anh tìm mọi cách bày tỏ tình cảm dành cho cháu nhưng cháu không chấp nhận bởi cháu nghĩ cháu còn ít tuổi, nên cháu coi anh như anh trai.

Sau mấy tháng cháu cùng gia đình đi vùng kinh tế mới. Trước khi đi cháu có nói cho anh biết nhưng anh cứ nghĩ cháu đùa. Rồi anh hỏi thăm mọi người thì anh mới tin. Đến ngày cháu đi anh có lên và khóc rất nhiều, anh vừa khóc vừa nói “chúc em lên đường mạnh khoẻ” là anh lên xe về luôn. Cháu đi rồi, cháu nghĩ rằng chỉ là anh trai và em gái thôi nhưng thời gian trôi đi thì hình ảnh anh lẩn quẩn trong cháu lúc nào không biết. Thế rồi 4 năm sau cháu mới quên được anh.

Đến năm thứ 5 cháu có quen anh cầu đường, trong phút chốc cháu đã không chống cự lại được. Cháu đã phụ mối tình đầu nên mối tình này không những anh bỏ cháu đi biệt mà còn để lại nỗi đau ám ảnh cháu. Vừa lúc đó có N đến, cháu nghĩ N là để lắp chỗ trống nhưng rồi N phát hiện ra cháu không yêu N nên N đã hận cháu và bỏ đi nơi khác để khỏi nhìn thấy mặt cháu. Anh bỏ cháu 1 năm rồi, cháu luôn ẩn mình trong căn phòng nhỏ. Đôi khi cháu cảm thấy ngột ngạt như thiếu không khí vậy.

Gia đình cháu được 4 anh em. Anh trai lấy vợ, em gái lấy chồng, em trai đang đi học, cháu là con thứ 2. Đôi lúc mấy anh chị em ngồi nói chuyện, bàn tán những câu vô tình, cháu không giận ai mà là quá khứ lại ám ảnh cháu, có khi cháu cảm thấy như bị bỏ rơi vậy. Bố mẹ cháu quan tâm con dâu hơn con gái, cháu cảm thấy chạnh lòng. Cộng thêm anh trai không những chẳng động viên cháu một lời còn kể lể ra từ hồ sơ xin việc mày cũng không viết được, cháu thấy tủi thân. Ra ngoài cháu thấy những người cùng lứa tuổi khinh thường cháu ít học. Về nhà anh trai nói vậy và chị dâu cũng nói. Lòng cháu chứa đầy tâm sự.

Khi bắt đầu yêu trai cầu đường bố mẹ cháu đã không cho yêu, cháu không nghe, cháu vẫn tiếp tục vào vòng xoáy của anh ta, khi tỉnh ra thì đã muộn. Cháu nghĩ, giá nghe lời bố mẹ thì đâu đến nỗi này. Cháu hận đàn ông thì ít nhưng hận chính bản thân mình. Giờ đây cháu đã chấp nhận một người. Không có tình yêu thì sẽ không hạnh phúc, hơn nữa cháu đã không còn trong trắng như trước. Chỉ còn 12 ngày nữa là cháu lên xe hoa. Thời gian đối với cháu quá ít ỏi. Cô giúp cháu với.

Cháu xin giấu tên

Cháu thân mến!

Mối tình “anh trai em gái” thuở lớp 9 thật tinh khôi nhưng nó chưa được gọi đích danh là tình yêu nên coi như nó chưa có hình hài. Một cái nụ và bông hoa ấy không nở được. Khoảng cách khắc nghiệt của cuộc sống đã gián cách hai người. Hãy tự chấp nhận mất mát đó. Có khi ấy là người đàn ông hay nhất trong đời mà cháu không may mắn có được. Điều đáng nói là cháu dễ chấp nhận tấm bằng lớp 9 trong khi xã hội xem bằng PTTH mới chỉ là một viên gạch trên sân chứ chưa được coi là một bậc thềm. Cháu xếp ở đâu trong mặt bằng học vấn hiện nay?

Như đã nhiều lần tư vấn cho các cô gái nông thôn heo hút, những gã cầu đường nay đây mai đó rất hay phung phí ái tình. Những con gà rừng phóng túng. Bảo các cô gái cảnh giác thì e chính các cô cũng chết buồn, còn đong đưa lại với họ thì cầm chắc thất tình. Cháu hãy an ủi rằng mình đã thoát ra không cùng với hậu quả. Có người còn phải ôm con chịu tiếng hoang thai đến tàn đời. Rất nhiều cô cậu khi đã mắc vào sai lầm nghiêm trọng mới thấm câu “cá không ăn muối cá ươn”. Cô mừng là cháu biết ân hận vì đã không nghe cha mẹ.

Chắc chắn khi thư này lên báo, cháu đã lên xe hoa rồi. Một cuộc hôn nhân vâng lời, đúng không? Làm sao xoay chuyển được tình hình khi mọi chuyện đã được thu xếp? Nếu người ta biết chuyện gã cầu đường mà vẫn cưới cháu thì cháu hãy thở phào cho mình đi. Họ yêu mình, họ tân tiến đó chứ.

Nếu như người ta chưa biết gì thì cũng coi như mình gặp may đi. Hãy bước vào nhà chồng với tất cả vui mừng vì mình đã báo hiếu, đã một lần được cưới như bao người và rồi sẽ lứa đôi sinh con đẻ cái như bao người. Mình phải biết điều trước khi than thở và xét nét người ta. Mình đã không chịu học hành đến nơi đến chốn, mình đã cãi cha cãi mẹ để mang tiếng bởi anh cầu đường, có nghĩa là nên phiên phiến mọi tiêu chuẩn khác để dung hoà và êm thấm.

Chúc cháu bình an, hạnh phúc.

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Cưới người đã ba đời chồng

Nhung đã trải qua ba đám cưới. Cũng còn may cuối cùng cô đã có chốn dừng chân. Và có được đấng phu quân mới lấy vợ lần đầu.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm