| Hotline: 0983.970.780

Người yêu sợ nghèo đòi hoãn cưới

Thứ Sáu 10/10/2014 , 14:25 (GMT+7)

Chúng cháu đã ở dồn từ nửa năm nay, cho đỡ tiền nhà trọ. Nhưng cô ấy sợ nợ, cái chính là sợ nghèo, đòi hay là không cưới nữa. Cháu đi làm mệt phờ, về tối nào cũng nghe bài ca hoãn cưới, cháu chán lắm. 

Cô Dạ Hương kính mến!

Cưới vợ là chuyện hệ trọng nhất đời, đúng không cô? Nhưng sao chưa cưới mà cháu đã thấy buồn, thấy oải với hôn nhân quá vậy cô?

Cháu mồ côi từ năm 10 tuổi, một mẹ một con cho tới khi cháu học xong PTTH. Mười năm ở góa, mẹ cháu được rất nhiều người thương nhưng mẹ không ưng ai cả. Khi cháu thi đậu trung cấp, cháu rời gia đình và có động viên mẹ, mẹ đừng hy sinh nữa, con tự lập được rồi, mẹ tìm người nương tựa nghe mẹ.

Dượng cháu bây giờ là người lỡ dở một lần, có một con gái riêng lớn hơn cháu 5 tuổi ở với mẹ chị ấy. Dượng là thợ sửa đồng hồ, trước đây chắc cũng làm nhiều nghề khác, cắt tóc cũng được, pha cà phê ngon, nói chung dượng khéo tay, siêng năng. Không biết sao vợ chồng dượng bỏ nhau, chắc vì dượng không làm ra nhiều tiền.

Nhà ai nấy sống mấy năm, khi cháu ra trường, có việc có thu nhập ổn định, mẹ mới về sống chung với dượng. Căn nhà nhỏ xíu của hai mẹ con, mẹ cháu cho một người bạn thuê rẻ, để dành tiền cho cháu cưới vợ. Nhà ở thị xã tỉnh nhỏ mà cô, cho thuê không được mấy, mà mẹ còn phải đóng góp với các cậu dì nuôi ông bà ngoại nay đã gần 80 hết rồi.

Cháu nói chuyện kinh tế để cô biết, khi cháu khởi động chuyện cưới vợ thì tiền nong quá eo hẹp. Mẹ thì có cuộc sống riêng chật vật, sinh với dượng một đứa con trai năm nay mới vô lớp 1, dượng vẫn sửa đồng hồ nhưng thời buổi này mấy ai đeo đồng hồ cũ mà sửa đâu cô. Mẹ thì bán ăn sáng, ngay trong nhà, cạnh tủ đồng hồ của dượng. Bán đủ thứ, xôi, bánh mì, lặt vặt, chỉ đủ tiền chợ mà thôi.

Người cháu yêu cũng con nhà nghèo, ở vùng sâu, vừa học xong trung cấp kế toán, chưa xin được việc. Chúng cháu đã ở dồn từ nửa năm nay, cho đỡ tiền nhà trọ. Ăn chung, bếp chung, đồng tiền chung (chỉ một đầu lương của cháu) cũng tạm đủ.

Vậy là bài toán cưới lúc nào cũng ở trong đầu người yêu của cháu. Cô ấy rất buồn vì hai bên đều nghèo mà cưới vẫn phải đủ bộ, tươm tất. Cháu nói, ai cưới vợ mà chẳng thiếu nợ, cưới đi rồi tính sau, nếu vẫn nợ thì vợ chồng làm trả dần.

Nhưng cô ấy sợ nợ, cái chính là sợ nghèo, đòi hay là không cưới nữa. Cháu đi làm mệt phờ, về tối nào cũng nghe bài ca hoãn cưới, cháu chán lắm. Cháu không chạy làng, không sợ khó sợ khổ, sao cô ấy lúc nào cũng rơm rớm, phụng phịu vậy cô?

Cháu thuyết phục vợ tương lai của cháu sao đây, cô giúp cháu với.

---------------------

Cháu thân mến!

Mỗi người là một cảnh ngộ, mẹ con cháu cũng là một cảnh không cá biệt lắm đâu. Cô khen cháu mồ côi cha mà rất ngoan, học hành chí thú, làm vui lòng mẹ. Còn có hiếu đặc biệt ở chỗ, biết khuyên mẹ nên tìm một bờ vai, một trái tim để sưởi ấm cuộc đời còn lại của bà ấy, tuyệt vời biết bao.

Cô hình dung được dượng của cháu, những người ấy hay cắn răng với nỗi nghèo, yếm thế mà sạch, siêng năng nhưng không phải tay làm tiền. Thôi thì mẹ yên phần mẹ, có chồng có con, mà em khác cha của cháu là trai nên mẹ nặng gánh lắm đó.

Cô không hình dung được người yêu của cháu thuộc tuýp người gì. Vừa học xong, còn chờ việc, thì nên xông ra làm gì đó để kiếm tiền phụ với cháu đi chứ. Làm gì mà chả được, đi bán cà phê, đi giao hàng… nói chung là nên cục cựa, đừng nằm ỳ, đừng than thân trách phận là được.

Như vậy là các cháu đã sống thử. Chỉ mỗi việc cưới nữa là hợp thức hóa cuộc sống chung này. Cưới như thế nào mà sợ nợ? Hãy liệu cơm gắp mắm, hãy tùng tiệm, cùng lắm là hẹp đến mức vài mươi người cũng là cưới cơ mà.

Có một tổng kết rất hay rằng, những đôi tổ chức cưới nhỏ bao giờ cũng bền vững hơn những đôi chạy theo hoành tráng. Vì sao? Vì cưới nhỏ là thực chất, hai người trong cuộc thấy sự thiêng liêng của cưới và họ cũng quan niệm, cưới là một sự công bố, một kỷ niệm, thế thôi. Ai nghĩ được như thế thì sẽ biết cần kiệm, vừa phải, hợp lý.

Bởi vì các cháu đã sống chung nên không phải lúc nào cả hai cũng nhu cầu cưới. Không cưới mà chỉ đăng ký, cũng đâu có chết ai. Nhưng cháu đã quyết cưới, tức là cháu nghĩ đến thể diện của cô gái, cháu tha thiết với sự thiêng liêng của cưới hỏi. Cháu có diễn đạt cho cô ấy biết cháu nghĩ như vậy không?

Cô gái sợ nợ hay sợ nghèo? Đã nghèo rồi cơ mà, vả lại, dù sao mẹ cháu cũng có một mái nhà dù nhỏ để dành cho cháu đó thôi, còn hơn vạn người tay trắng hoàn toàn. Nên vỗ về, đối thoại, thỏa thuận nhau một đám cưới vừa sức, không nợ nhiều đâu, nếu các cháu không bày vẽ.

Cô gái nào cũng nhân lúc còn là người yêu để nhõng nhẽo đó thôi.

Xem thêm
Phụ nữ Hàn Quốc 'giả bệnh' trước kì nghỉ lễ Trung thu

Áp lực khi phải chuẩn bị cỗ bàn, chiều lòng các thành viên trong gia đình chồng, nhiều phụ nữ Hàn Quốc giả bệnh trước kì nghỉ lễ Trung thu.

Cưới người đã ba đời chồng

Nhung đã trải qua ba đám cưới. Cũng còn may cuối cùng cô đã có chốn dừng chân. Và có được đấng phu quân mới lấy vợ lần đầu.

Bình luận mới nhất

Tòa soạn chuyển cho tôi ý kiến bình luận của bạn đọc Kỳ Quang Vinh từ Cần Thơ, nguyên văn như sau: “Tôi cám ơn TS Tô Văn Trường đã có cái đầu lạnh của một người làm khoa học. Tôi thấy nội dung chính của bài báo là rất đáng suy nghĩ và làm theo. Tôi chỉ có một thắc mắc về kiểm soát lưu lượng bình quân ngày lớn nhất qua tuyến kênh là 3,6 m3/s”. Bạn đọc nên hiểu con số 3,6 m3/s chỉ là mở van âu thuyền cho nước đầy vào âu thuyền như thiết kế trong báo cáo của Campuchia. Chuyện mất nước trong bài báo tôi đã nói rõ rồi, đương nhiên hạn tháng 3-4 sẽ bị tác động lớn nhất theo tỷ lệ phần trăm vì lưu lượng thời kỳ này là thấp nhất. Lưu ý là ba kịch bản diễn giải như trường hợp 1 lưu lượng max bình quân ngày là 3,6 m3/s qua âu nghĩa là vận hành có kiểm soát theo thông báo của Campuchia. Các trường hợp 2 và 3 là vượt ra ngoài thông báo của Campuchia nghĩa là mở tự do bằng kịch bản 2 cộng gia tăng sản lượng nông nghiệp. Nhẽ ra, tôi nên viết rõ hơn là trường hợp 3 phải là như trường hợp 2 mở tự do kết hợp với gia tăng phát triển nông nghiệp. Tòa soạn cũng chuyển cho tôi bình luận của bạn đọc Nat về vị trí 3 tuyến âu, việc sử dụng nước và đánh giá chung là tác động của kênh đào Funan Techo không đáng kể đến đồng bằng sông Cửu Long. Điều tôi quan ngại nhất là khi Campuchia có ý định làm đập kiểm soát nguồn nước ở Biển Hồ hay là làm thủy điện ở sát gần biên giới Việt Nam. Trả lời bạn đọc thì mất thời gian trong khi quỹ thời gian của tôi rất eo hẹp nhưng cũng là niềm vui vì sản phẩm của mình làm ra được nhiều người quan tâm, đón đọc và bình luận. Tòa soạn cho biết ngay lúc đang buổi trưa 25/4 có gần nghìn người đang đọc bài viết của tiến sĩ Tô Văn Trường.
+ xem thêm