Người bị hại không có mặt ở tòa. Vợ con Thà cũng không được báo để có mặt. Ngoài bị cáo là Trần Văn Thà, chỉ có 2 người làm chứng là ông trưởng thôn và người hàng xóm, là 2 người có mặt ở nhà Thà hôm công an khám nhà, và rất đông báo chí.
Sau khi đã làm đủ các thủ tục, Chủ tọa HĐXX mời đại diện Viện KSND tỉnh giữ quyền công tố tại tòa công bố cáo trạng. Cáo trạng mở đầu bằng câu: “Từ kết quả điều tra, đã xác định được…”.
Tiếp theo là do biết đồng chí Luyến hay để tiền ở ngăn tủ bàn làm việc, nên Trần Văn Thà đã bỏ nhiều công sức theo dõi quy luật làm việc, đi lại của đồng chí Luyến. Phát hiện bên ngoài góc tường cơ quan đồng chí Luyến, chỗ giáp tường Sở Tài Chính, có một cây nhãn to, cành nhãn vươn qua tường vào cơ quan đồng chí Luyến. Do tán nhãn rậm rạp nên đèn đường không soi rõ.
Nhận định có thể từ cây nhãn chuyền theo cành để đột nhập vào cơ quan đồng chí Luyến, tránh được sự phát hiện của bảo vệ cơ quan.
Khoảng 23 giờ đêm ngày 17 tháng 4, tức là thứ 7, Trần Văn Thà đã đi từ nhà ở thôn Văn Quan, xã Tiền Phong, TP. Đào Sơn đến gốc nhãn, mang theo một túi vải màu xám và một chìa khóa vạn năng. Sau khi quan sát, lợi dụng lúc vắng người qua lại, Thà đã trèo lên cây nhãn, chuyền theo cành nhãn đột nhập được vào cơ quan đồng chí Luyến.
Và sau khi quan sát xung quanh một lát, thấy tất cả đều im ắng, Trần Văn Thà đã đến tòa nhà 3 tầng, nơi đồng chí Luyến làm việc, theo cầu thang lên tầng 2, đến phòng làm việc của đồng chí Luyến là phòng số 5, bên tay phải, tính từ cầu thang.
Tại đó, Trần Văn Thà đã dùng chìa khóa vạn năng mở cửa phòng làm việc, mở cửa tủ bàn làm việc của đồng chí Luyến, lấy toàn bộ số phong bì đồng chí Luyến để trong tủ bàn làm việc, cho vào túi vải...
Ngay đêm ấy, Thà mang túi vải về nhà, đếm tiền trong túi, thấy có 2.250 tờ tiền, mỗi tờ có mệnh giá 100 đô la Mỹ, tương đương với 225.000 đô la Mỹ. Thà giấu túi tiền vào đống rác góc vườn nhà mình.
Sáng hôm sau, Thà bóc cái phong bì cuối cùng, thấy có 5.000 đô la Mỹ. Thà mang ra hàng vàng đổi thành tiền Việt và đã bị bắt quả tang tại cửa hàng vàng. Tại cơ quan điều tra, Thà đã khai nhận toàn bộ hành vi trộm cắp của mình.
Kết quả khám xét chỗ ở của Trần Văn Thà, đã thu được cái túi vải màu xám chứa 2.250 tờ đô la Mỹ, mỗi tờ có mệnh giá 100 đô la. Kết quả thực nghiệm hiện trường, Thà đã diễn tả lại các động tác hoàn toàn phù hợp với những lời khai tại cơ quan điều tra.
Căn cứ những tình tiết trên, VKSND tỉnh Đào Sơn quyết định truy tố Trần Văn Thà ra TAND tỉnh Đào Sơn về hành vi “trộm cắp tài sản” theo khoản 4, điều 138 (Tội trộm cắp tài sản) Bộ luật Hình sự, có khung hình phạt tù từ 12 năm đến 20 năm hoặc tù chung thân.
Chủ tọa:
- Bị cáo có nghe rõ cáo trạng do vị đại diện VKSND tỉnh vừa công bố không?
- Nghe rõ.
- Bị cáo phải trả lời là “Thưa quý tòa, bị cáo nghe rõ ạ”.
- Thưa quý tòa, bị cáo nghe rõ rồi ạ.
- Bị cáo thấy cáo trạng truy tố mình về hành vi trộm cắp tài sản, theo điều luật vừa viện dẫn, có đúng người, đúng tội không?
- Thưa quý tòa, không đúng ạ.
- Vì sao?
- Thưa quý tòa. Bị cáo không trộm cắp. Không gặp đồng chí Luyến bao giờ. Cũng không biết phòng đồng chí Luyến ở đâu.
- Đêm ngày 17 tháng 4, bị cáo làm gì?
- Thưa quý tòa. Ngày 17 tháng 4, bị cáo đi phu hồ. Tối về, mệt, bị cáo uống mấy chén rượu, ăn cơm rồi đi ngủ. Sáng sớm hôm sau, bị cáo ra thăm ruộng ngô nhà mình ở bờ sông Đào. Thấy một đống phong bì đã bị bóc ở góc ruộng. Bị cáo giở ra xem, thấy một cái phong bì chưa bóc. Bị cáo bóc ra, đếm được 50 tờ tiền. Không biết là tiền gì, bị cáo mang đến cửa hàng vàng hỏi, thì bị bắt.
- Thế sao tại cơ quan điều tra, bị cáo lại nhận tội?
- Thưa quý tòa, cán bộ điều tra bảo bị cáo khai như vậy, thì sẽ được tha. Bị cáo muốn được tha, nên đã khai theo ý của các điều tra viên. Đến giờ, bị cáo mới biết mình bị lừa.
- Trong các bản cung, bị cáo đều ghi bên dưới rằng những lời khai nhận tội đó là hoàn toàn tự nguyện. Điều tra viên đã ghi trung thực những lời khai của bị cáo. Bị cáo không bị dùng nhục hình, không bị đe dọa, mớm cung hay ép cung gì cả. Bị cáo giải thích việc đó như thế nào?
- Thưa quý tòa. Đó là do Điều tra viên gợi ý, và đọc cho bị cáo viết như vậy.
- Bị cáo có bằng chứng gì về việc Điều tra viên nói rằng khai theo ý họ thì sẽ được tha, và có bằng chứng gì về việc Điều tra viên gợi ý cho bị cáo, đọc cho bị cáo ghi những lời đó dưới các bản cung không?
- ! ! !.
Phần xét hỏi trôi qua rất nhanh. Đại diện VKS trình bày quan điểm, nhận xét hành vi của Trần Văn Thà đã cấu thành tội “trộm cắp tài sản” theo khoản 4, điều 138 Bộ luật Hình sự. Tuy nhiên, tài sản trộm cắp đã được thu hồi trả lại cho người mất. Trần Văn Thà có nhân thân tốt. Lần đầu phạm tội, khai báo thành khẩn tại cơ quan điều tra, nên được hưởng một số tình tiết giảm nhẹ. Đại diện VKS đề nghị tòa tuyên phạt Trần Văn Thà mức án 20 năm tù.
Phần tranh tụng cũng như khi được nói lời cuối cùng trước khi tòa nghị án, Trần Văn Thà cũng chẳng biết nói gì, chỉ biết lặp lại những lời trên, và đề nghị tòa làm rõ, thả mình theo lời hứa của các Điều tra viên…
Chiều hôm ấy, Giám đốc Công an tỉnh Đào Sơn Trần Thanh lên gặp ông Luyến tại phòng làm việc. Ông hỏi:
- Kết quả phiên tòa thế nào?
- Báo cáo anh. Tòa nhận định Trần Văn Thà phạm tội “trộm cắp tài sản”. Áp dụng khoản 4 điều 138, điều 46 Bộ luật Hình sự, tòa tuyên phạt Thà 18 năm tù.
Ông Luyến thở phào:
- Thôi, coi như xong một việc.
Trước khi Thanh ra về, ông Luyến dặn:
- Cháu Quỳnh nó vừa nhận quyết định đề bạt Phó Giám đốc Sở kế hoạch. Tối nay, gia đình mình mở tiệc mừng tại nhà hàng Bằng Lăng, có đủ mặt lãnh đạo tỉnh. Cậu nhớ đến dự nhé. Tiệc bắt đầu lúc 19 giờ. (Hết)